Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cậu nên bình tĩnh lại đi! Lục Cẩn Phàm, cậu tốt nhất nên tranh thủ thời gian này mà nghỉ ngơi!" 

 

Ôn Ninh từ trong túi lấy ra một gói thuốc nhỏ, từ từ đưa lên miệng cho Lục Cẩn Phàm. Mãi đến khi người đàn ông kia chắc chắn đã uống mới thôi.

 

"Chẳng lẽ cậu tin Lục thị lại dễ dàng phá sản như vậy sao?"

 

Lục Cẩn Phàm từ dưới ngăn bàn lấy ra một tập tài liệu. Bên trong là đầy đủ những thông tin và số liệu của công ty mà đã lừa bọn họ.

 

Thậm chí, đến ngay cả địa chỉ gốc của nó ở đâu cũng được người đàn ông kia điều tra ra một cách tỉ mỉ.

 

"Chẳng lẽ thông tin này cậu cũng tra ra được hay sao?"

 

Ôn Ninh quả thực rất bất ngờ.

 

Thế nhưng khi thấy người đứng tên là Lục Cẩn Phàm thì khóe mắt bỗng giật giật.

 

Hóa ra người đàn ông này đã chuẩn bị hết mọi thứ rồi. 

 

Lục Cẩn Phàm quả nhiên vẫn cao tay như vậy.

 

Mà lúc nãy khi hắn nói chuyện với Nhiếp Khai Sinh, giống như công ty sắp phá sản đến nơi vậy. 

Chuyện chưa mừng được bao lâu, Lục Cẩn Phàm đã ngay lập tức ho tiếp, thậm chí là càng lúc càng dai dẳng. Khiến cho Ôn Ninh không thể nào mà an tâm được.

 

"Lục Cẩn Phàm, cậu đi theo tôi! Tôi muốn đưa cậu đi điều trị! Cậu không thể như vậy được!" 

 

Thế nhưng Lục Cẩn Phàm chỉ mỉm cười. Hắn vẫn nhẹ nhàng như vậy, thế nhưng lại khiến cho Ôn Ninh không thể nào quên được.

 

"Ôn Ninh, tôi không biết tôi có thể sống được bao lâu. Thế nhưng xin cậu, cho tôi sống cùng Mộc Ngôn vài ngày thôi! Sau vài ngày tôi sẽ đi cùng cậu!" 

 

"Ôn Ninh, tôi không biết tôi có thể sống được bao lâu. Thế nhưng xin cậu, cho tôi sống cùng Mộc Ngôn vài ngày thôi! Sau vài ngày tôi sẽ đi cùng cậu!" 

 

Lục Cẩn Phàm vừa chống ngực vừa nói, mặc cho thân thể ngày càng yếu đi, chỉ sợ rằng khi điều trị đã không thể kịp nữa. "Lục Cẩn Phàm, cậu nói thật không? Cậu sẽ không lại lừa tôi chứ?" 

 

Ôn Ninh hỏi lại một lần nữa cho chắc. Khi thấy Lục Cẩn Phàm gật đầu thì hắn cũng yên lòng, sau đó xoa nhẹ ngực của người đàn ông. 

 

Có thể người khác không biết, thế nhưng quả thực chất độc trong người Lục Cẩn Phàm vẫn không có cách nào để mà giải được. Hạ Mộc Tâm, quả thực vẫn độc ác như vậy! 

 

Gần tối, Lục Cẩn Phàm đi đi lại lại trong phòng, thế nhưng vẫn chưa thể nào nhìn thấy Mộc Ngôn trở về.

 

Hắn liên tục bất an trong lòng, chỉ sợ cô sẽ gặp chuyện không may.

 

"Mộc Ngôn, rốt cuộc là em đi đâu rồi?" 

 

Ông quản gia lúc này bế lên một đĩa trái cây nhỏ, nhìn người đàn ông tâm tình bất an thì không khỏi ngạc nhiên.

 

Buổi chiều Trác Lâm vừa dẫn Mộc Ngôn đi ra khỏi tòa biệt thự, nói là đến công ty đưa tài liệu cho Lục Cẩn Phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK