Hạ Mộc Tầm đi đến, đỡ lấy thân hình nhỏ bé ấy ngồi lên trên ghế. Nhìn từ xa, người ta càng thấy sự hiểu
thuận ngoan ngoãn của cô ta. "Cô có gì nói thẳng, ở đây không có ai là người lạ cả! Cô cũng không cần suốt ngày phải mang cái mặt nạ ấy nữa, bộ cô không cảm thấy mệt sao? Nếu cô không mệt, vậy thì nói thẳng ra tôi đã rất mệt với cái bộ dạng suốt ngày ra vẻ lương thiện của cô rồi!" Hạ Mộc Tầm bỗng ngẩn ra 1 chút, không thể nào ngờ được người chị gái cô ta hay dụ cuối cùng cũng
thông minh lên được chút ít. Vốn tưởng rằng Hạ Mộc Ngôn vẫn sẽ mãi là đứa trẻ ngây thơ năm nào suốt
ngày bị ức hiếp, nếu có bị ăn đánh từ lũ bạn cũng không dám nói cho ai biết cả.
Cô ta vắt chéo chân mình, sửa soạn lại bộ váy, khuôn mặt tựa thiên thần mà nói:" Nếu chị đã không
thích vòng vo, vật thì tôi cũng không lôi thôi nữa! Hạ Mộc Ngôn, cả Hà thành này đều biết chị là người vợ đầu tiên của Cẩn Phàm, nên tôi muốn chị hãy đứng trước mặt tất cả các phóng viên trên cả nước, nói ra
việc chị sẽ không lấy dù chỉ 1 là tiền của Lục gia, hơn nữa chị cũng sẽ phải nói tất cả cô phần mà Lục
Cẩn Phàm giao cho chị tiếp quản chị sẽ đều phải chuyển nhượng cho em! Nếu chị đồng ý làm chuyện
này, tôi sẽ nói cho chị biết hiện tại con của chị đang được chôn cất ở đâu!"
Mộc Ngôn nắm 2 tay chặt vào nhau, trong lòng có chút do dự khó nói nên lời.
Cứ tưởng Hạ Mộc Tầm đến đây vì chuyện gì, hóa ra là do muốn chiếm cổ phần của cô. Người tính đúng
là không bằng trời tính, không ngờ 1 ngày cô ta lại có thể nói rõ mục đích đến của mình như vậy. Lý do để Lục Cẩn Phàm kết hôn với Hạ Mộc Tâm là gì, cô không biết và cũng không muỗ biết, thế
nhưng sau khi cô giao toàn bộ tài sản của mình ra, Lục Cẩn Phàm liệu có tha cho cô hay không.
Sống trong ngành điện ảnh nhiều năm, Hạ Mộc Tầm dĩ nhiên là hoàn toàn biết sự đắn đo của người chị
gái mình, nên hoàn toàn không có ý muốn thúc ép. Cô ta nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn kim cương trong
tay, mỉm cười nhẹ.
" Mộc Ngôn, chị nên nhớ rõ về tình trạng của mình hiện nay. Không phải bây giờ chị đang muốn tìm
kiếm con gái của mình hay sao, tôi giúp chị. Ngược lại chị hãy đưa cho tôi toàn bộ số cổ phần trong tay chị, chúng ta đang làm 1 cuộc giao dịch, cả 2 đều có lợi cho nhau!" Khi nhìn thấy vẻ mặt có chút đắn đo của cô, Hạ Mộc Tầm biết là mình đã nói đúng chỗ ngứa của người
chị gái ngu ngốc này rồi.
Tuy trước kia Hạ Mộc Ngôn không thể giữ lại đứa bé, thế nhưng cũng không thể nào tránh khỏi chuyện bó đã có hình hài của 1 đứa trẻ. Vậy nên Lục Cẩn Phàm chắc chắn đã giao cho thuộc hạ làm chuyện này, còn việc phần mộ đứa bé ở đâu thì rất ít người biết được.
Hiện nay, mối quan tâm hàng đầu của Mộc Ngôn chính là tìm thấy di hài của con mình, hoàn toàn
không có ước muốn nào khác. " Được! Tôi sẽ giúp cô thực hiện được ước muốn của mình! Thế nhưng Hạ Mộc Tầm, chỉ cần cô không giữ đúng lời hứa của mình thôi, thì cho dù có phải chết tôi cũng sẽ lôi cổ xuống âm phủ cùng mình!"