Ánh mắt cô ta dời đến người Mộc Ngôn, mạnh mẽ tát Mộc Ngôn một cái thật mạnh vào má bên phải. "Tại sao chị lại làm như vậy? Hạ Mộc Ngôn, rõ ràng bản thân chị là do Hạ gia nuôi lớn, sao chị lại có thể làm chuyện táng tận lương tâm như vậy! Rõ ràng đó chính là người hơn hai mươi năm chị gọi một tiếng mẹ mà!" Không thể nào chịu được nữa, Mộc Ngôn bỗng nhiên hét lên, khiến cho mọi người đều
ngây dại ngay tại chỗ:" Hạ Mộc Tầm, cô có dám nói lại không? Hạ gia các người nuôi tôi
hơn hai mươi năm, thế nhưng lại coi tôi không bằng một con ở! Từ đầu đến cuối, người ở ngoài cuộc vẫn luôn là tôi!" Tất cả mọi uất ức giống như bị dồn nén lâu ngày, nên lập tức phát hỏa ra ngoài. Những
chuyện năm xưa mà Hạ Mộc Tâm và Tống Doanh Doanh làn với cô, Mộc Ngôn vẫn không
thể nào mà quên được. "Là tôi đã hại chết bà ta, không phải cô ấy!"
Giọng của Ninh An từ từ vang lên, khiến cho tất cả mọi người bỗng nhiên đều quay xuống, không thể nào tin được lời của người đàn ông kia nói. "Anh nói lại lần nữa!"
Hạ Mộc Tầm dường như không thể nào tin được lời của Ninh An. Vốn dĩ hắn ta và Tống Doanh Doanh không thì không oán, tại sao lại phải làm như vậy? "Hơn hai mươi năm trước, bà ta yêu bố của tôi! Thế nhưng khi biết bố tôi chỉ là một người
nghèo, liền bỏ đi theo Hạ Minh Chính. Hơn hai mươi năm, tôi sống theo cái bóng của người khác, chính là để một ngày có thể trực tiếp giết chết người phụ nữ độc ác đó!"
Tất cả mọi thù hận đều được dồn nén, đây là điều mà Ninh An vẫn chưa kể với ai bao giờ. Ngay cả với Ninh Thiên cũng chỉ biết rất ít về hắn. Những chuyện hồi nhỏ năm xưa, Ninh An cũng chưa từng tiết lộ với người thứ ba. Tống Doanh Doanh có hậu quả như ngày hôm nay, đều là do bà ta tự chuốc lấy.
"Hạ Mộc Tầm, cô nghĩ rằng chuyện mà cô và Diệp Sinh làm hôm nay chẳng lẽ không ai biết hay sao? Có thể các người cho mình là thông minh, nhưng thực chất chính là ngu xuẩn đến cực đại!" Không biết từ bao giờ, ở ngoài cửa đã xuất hiện rất nhiều cảnh sát, đồng bọn của Diệp Sinh và Hạ Mộc Tầm ở bên ngoài cũng đều bị bắt đi, đến ngay cả thần không biết, quỷ cũng không hay. "Tại sao anh lại biết hôm nay tôi nhất định sẽ ra tay vào hôm nay?".
Cho đến khi bị cảnh sát bắt đi, Hạ Mộc Tâm vẫn không thể nào hiểu được tại sao Ninh An lại biết được chuyện này. Nên cô ta nhất định là rất muốn biết. "Cô chắc chắn mình không kể với người thứ ba chứ?" Hạ Mộc Tầm bỗng nhiên chợt nhớ ra một người. Chính là một kẻ thần bí mang tên "anh Diệp" vẫn luôn âm thầm theo dõi bọn họ. Cho dù Hạ Mộc Tầm có làm tất cả chuyện gì thì
người đàn ông đó cũng biết được rất dễ.
"Tôi thuê người để lừa cô và hắn, nhưng không ngờ hai người lại có thể dễ dàng cắn câu đến như vậy! Hạ Mộc Tầm, hôm nay chính là ngày để cô trả giá cho tất cả lỗi lầm mà bản thân mình gây ra rồi!"
Loạng choạng bước đi theo cảnh sát, Hạ Mộc Tầm thật không ngờ kế hoạch cô ta vạch ra tỉ mỉ như vậy cuối cùng vẫn là xuất hiện một lỗ hổng lớn.