Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thế nhưng anh đã từng nghĩ cho em chưa? Lục Cẩn Phàm, anh vẫn chính là ích kỉ như vậy! Tôi đợi anh bảy năm, vậy mà lại không bằng một người phụ nữ kia trở về! Lục Cẩn Phàm, anh đây là đang coi tôi là con rối hay sao?" 

 

Hạ Mộc Tầm bỗng nhiên heat ầm lên.

 Cô ta không hề kiêng dè thân phận của mình, dùng tay trực tiếp hất đổ tất cả mọi thứ xuống đất. Thậm chí là ngay cả lọ hoa mà Lục Cẩn Phàm vẫn yêu quý nhất. 

 

Ông quản gia đang ở vườn hoa, nghe thấy tiếng loảng xoảng thì không chịu được liền chạy lên.

 Thiếu gia và thiếu phu nhân mới kết hôn chưa đến một năm, vậy mà đã liên tục xảy ra cãi vã với nhau rồi. 

Thế nhưng từ trong lọ hoa, bỗng nhiên rơi ra một bức tranh được bọc gói cẩn thật, vô tình rơi xuống chân của Hạ Mộc Tâm. Theo phản xạ cô ta liền đem bức tranh đến gần hơn để xem. 

 

Trong ảnh, là một cô bé tầm năm tuổi, nụ cười vô cùng vui vẻ nhìn về phía trước.

 Bộ trang phục màu trắng càng tôn lên vẻ đẹp thiên sứ trời ban cho.

 Hạ Mộc Tầm nhìn kĩ, bên dưới để chữ "Diệp Tử Họa năm lên năm tuổi". 

 

Thế nhưng chỉ có Hạ Mộc Tâm là nhận ra, người bên trong tranh hoàn toàn giống với Hạ Mộc Ngôn lúc còn nhỏ.

Cho dù có chết, Hạ Mộc Tâm cũng không thể nào mà nhầm lẫn được. 

 

Cô ta bỗng nhiên gục xuống, khiến cho một người giúp việc định tiến lên để giúp, thế nhưng lại bị Hạ Mộc Tầm đẩy ra. 

Hóa ra, Hạ Mộc Ngôn chính là Diệp Tử Họa, mà Diệp Tử Họa ở trên lầu chính là người giả mạo. 

 

Sự thật này, sợ rằng nếu là Lục Cẩn Phàm, thì có khi hắn cũng không thể nào mà tin được. Người phụ nữ hắn đối xử tệ bạc, ngày ngày coi thường vậy mà lại chính lại là người phụ nữ hắn dốc lòng tìm kiếm. 

Chuyện này, nếu để cho người khác biết thì hắn sẽ làm trò cười cho thiên hạ mà thôi! Hạ Mộc Tâm cười rất lớn, khiến cho ông quản gia và nữ giúp việc kai cũng không nhịn được mà cảm thấy nổi da gà.

 "Lục Cẩn Phàm, anh tự cho mình là người thông minh, thế nhưng anh lại chính là nhân vật chính cho vở hài kịch của mình! Bây giờ trong lòng tôi, anh lại là nhân vật đáng thương nhất, 

bị đát nhất!" 

 

Lục Cẩn Phàm dường như đang cảm thấy tức giận. Hắn không thể nhịn được nữa, liền xông đến bóp cổ của cô ta:

"Hạ Mộc Tầm, cô đừng tưởng cô không nói thì tôi sẽ không biết! Cô tưởng mình là người phụ nữ trong trắng sạch sẽ lắm sao? Cô ngủ với bao nhiêu người đàn ông khác, mang thai với người đàn ông khác tôi đều có thể bỏ qua cho cô! Thế nhưng cô rượu mời không thích lại thích uống rượu phạt, liên tục phạm vào điều cấm kị của tôi!" 

 

Nếu là ngày bình thường, thì chắc chắn Hạ Mộc Tầm sẽ không bao giờ dám nói, thế nhưng hôm nay cô ta gặp phải chuyện không may, lại thêm sự kích thạch từ rượu nên không nhịn được mà bày tỏ quan điểm của mình:

"Tôi vì anh mà ngay cả cái mạng này cũng không cần! Chẳng lẽ từ xưa đến nay anh chỉ coi tôi là tèo cười hay sao? Lục Cẩn Phàm, tôi chưa từng làm chuyện gì có lỗi với anh cả!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK