Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Huống chi là người luôn mạnh mẽ và có tính chiếm đoạt cao. 

"Đấy chính là những gì mà cô ta phải trả!" 

 

Ôn Ninh lặng lẽ gật đầu, sau đó đẩy cửa bước ra ngoài.

 "Thiếu gia, cậu mạ về nhà đi! Xảy ra chuyện lớn rồi!" 

 

Ông quản gia vội vàng gọi điện thoại cho Lục Cẩn Phàm, kêu hắn về nhà ngay lập tức.

 Người đàn ông cũng không nói nhiều, trực tiếp lái xe về nhà. 

 

Vừa về đến Lục thị, ngay lập tức có một nữ giúp việc đã chạy ra đón, gương mặt hớt hải nhìn hắn:

"Thiếu gia, thiếu phu nhân liên tục gây sự. Thậm chìa kho Tiểu Họa tiểu thư định 

đến mở cửa cho, thì thiếu phu nhân đã dùng lọ hoa trên mặt bàn đánh Tử Họa tiểu thư bị 

thương! Hiện đang được bác sĩ chữa trị trên lầu!" 

 

Lục Cẩn Phàm tức đến nhồi máu não, hắn không nói hai lời trực tiếp tát thẳng vào mặt của 

Hạ Mộc Tầm, khiến cô ta in vết bàn tay năm ngón lên mặt.

 

"Lục Cẩn Phàm, anh vậy mà dám đánh tôi! Tôi còn không kiện chuyện anh quan hệ với 

người phụ nữ khác ở bên ngoài, anh có quyền gì đánh tôi!"

 "Hạ Mộc Tầm, tại sao cô có quyền ngủ với người đàn ông khác còn tôi thì không? Tất cả những hậu quả mà cô phải gánh, mới chỉ bắt đầu thôi! Bây giờ cô đã có tuổi rồi, nên tôi tìm một người phụ nữ khác để thỏa mãn nhu cầu sinh lý cá nhân là hoàn toàn bình thường!" 

 

"Hạ Mộc Tâm, tại sao cô có quyền ngủ với người đàn ông khác còn tôi thì không? Tất cả những hậu quả mà cô phải gánh, mới chỉ bắt đầu thôi! Bây giờ cô đã có tuổi rồi, nên tôi tìm một người phụ nữ khác để thỏa mãn nhu cầu sinh lý cá nhân là hoàn toàn bình thường!"

 Hạ Mộc Tầm bỗng nhiên cười lớn, cô ta lúc này không còn được bình thường nữa, nhìn Lục Cẩn Phàm bằng ánh mắt tràn đầy khinh bỉ. 

Lúc này, từ trên tầng truyền xuống tiếng động, cả hai người đều ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Diệp Tử Họa đang dần bước xuống. 

Dưới sự trợ giúp của một nữ giúp việc, cô đi xuống cũng là một điều khó khăn. 

 

"Cẩn Phàm, anh đừng trách chị ấy nữa mà. Lỗi là do em, em không nên đi đến nơi mà anh không cho phép!" 

 

Giọng nói này, giống hệt năm xưa khi Hạ Mộc Tâm hãm hại Hạ Mộc Ngôn, khiến cho Lục Cần Phàm nhất thời không thể nào mà thích ứng được.

 Thế nhưng hắn vẫn cẩn thật đỡ người phụ nữ kia xuống, điều đó chẳng khác gì là một đòn đánh xuống người của Hạ Mộc Tầm cả.

 "Anh đừng trách chị ấy nữa! Anh xem người chị ấy đang chảy máu rồi kìa! Mau đưa chị ấy đến bệnh viện đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK