Lục Cẩn Phàm cảm thấy vô cùng tức giận. Từng cỗ khí nóng bốc lên đầu hắn, khiến hắn cảm thấy vô
cùng tức giận. Tại sao, tại sao rõ ràng khi hắn vứt cô xuống dưới đường, đã để ý kĩ là sẽ không có bất
cứ nguy hiểm nào rồi. Vậy mà bây giờ cô lại đang trong bệnh viện với tình trạng nguy kịch. Hắn vội lấy tẩy trang đi ra ngoài, không để ý đến ông quản gia vẫn đứng bên cạnh. Ông chỉ thở dài,
nhìn ba người họ vẫn đang dần mất hút theo sau:" Thiếu gia, tôi là người đã trải qua hàng chục năm,
tình yêu cậu dành cho Hạ tiểu thư rõ ràng đã biểu lộ rõ như thế, nhưng sao cậu vẫn không thể nào tha
thứ cho người ta! Cô ấy vì cậu đã trải qua hàng ngàn chuyện sinh tử, vậy mà cậu không thể nói lời yêu cô ấy hay sao?"
Lục Cẩn Phàm hoàn toàn không nghe thấy những gì ông quản gia nói, vì bây giờ hắn đã đi được một đoạn cách khá xa. Nhưng trong đầu hắn lúc nào cũng có những lời nói tương tự văng vẳng bên tai, khiến Lục Cẩn Phàm thường xuyên phải dùng đến thuốc ngủ.
" Không phải tôi không yêu, mà là tôi vốn dĩ không thể yêu! Hạ Mộc Ngôn, kiếp này coi như em nợ tôi
một lời xin lỗi! Vì vậy em đừng hòng ra đi trước tôi!"
[...]
Lúc này, Ninh Thiên lại cũng không khác gì Lục Cẩn Phàm. Hắn hết đi ngang, lại đi thẳng, khiến cho
Ninh An mặc dù cảm thấy rất chóng mặt nhưng lại chẳng thể làm gì cả. "Đại ca, cậu có cần phải vì một người phụ nữ mà như vậy không?" Ninh An không thể nhịn được nữa, liền lên tiếng. Lúc nãy, chính hai người họ đã cứu Mộc Ngôn ra khỏi những người áo đen kia. Nhưng lại không thể giữ lại khuôn mặt cũng như thân thể lành lặn của cô.
+
" Ninh An, cậu không thể hiểu cảm giác được yêu một người là như thế nào đâu! Đoa là cảm giác rất
hạnh phúc, cho dù cậu có cho cô ấy tất cả mọi thứ đi chăng nữa cũng cảm thấy không đủ, chỉ muốn dâng tặng mình cho cô ấy! Lục Cẩn Phàm nếu như đã không thể cho cô ấy hạnh phúc, thì tôi hoàn toàn có thể!"
Ninh An đi đến, lắc mạnh vào người hắn:" Đại ca, anh đừng có quên, cô ta chính là vợ kẻ thù của anh!
Trên đời này anh có thể yêu ai cũng được, nhưng người phụ nữ đọa thì không!"
Ninh Thiên lại im lặng, đúng vậy Hạ Mộc Ngôn đã là người có gia đình. Hơn nữa chồng của cô còn
chính là kẻ thù không đội trời chung với hắn. "Tình hình của cô ấy thế nào rồi!" " Bên bệnh viện vừa có thông báo tình hình của cô ấy có vẻ không ổn lắm! Hơn nữa, đã bị gần chục
người đàn ông xâm hại, tình hình lành ít dữ nhiều!"
Ninh Thiên lại khẽ vuốt ve đôi môi của mình. Hắn hôm nay đã được hôn người phụ nữ mà hắn đã
nhung nhớ suốt mấy lâu nay. " Lục Cẩn Phàm chắc chắn sẽ tìm các bác sĩ giỏi nhất chữa trị cho cô ấy, thế nhưng tôi vẫn không thể nào yên tâm được! Bọn họ là những người mua chuộc bằng cấp, chắc chắn sẽ không làm được kết quả tốt đẹp gì!"
Ninh Thiên bắt đầu suy nghĩ, hắn lâm vào trầm tư, dường như đang muốn suy nghĩ xem ai mới là
người thích hợp nhất. "Đại ca, tôi vẫn luôn thấy có một người có thể tiến hành cuộc phẫu thuật này?" " Là ai?" "Anh ruột của Diệp Tử Họa - Diệp Tử Sâm!"