Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng may Diệp Tử Sâm quen được nhiều bác sĩ trong ngành da liễu, thế nhưng do độ axit 

quá mạnh, nên rất khó có thể làm mờ hoàn toàn.

"Cũng không sao cả! Mỗi khi nhìn mình ở trong gương, tôi sẽ tự nhủ mình, tại sao năm xưa lại có thể ngu ngốc đến vậy! Rõ ràng biết những chuyện mình làm đều là công cốc, vậy mà cứ đâm đầu vào. Để rồi khi chợt nhận ra, thì cũng đã quá muộn!".

Sau này, cô sẽ mãi mãi không bao giờ liên quan đến Lục Cẩn Phàm nữa.

Vốn dĩ hai người là hai đường thẳng song song, chỉ vì gặp một chút sự cố mà và vào nhau.

"Chị Mộc Ngôn, em để quên chìa khóa!"

Lúc này Bạch Lam bước vào, nhanh chân định lấy chiếc chìa khóa trên mặt bàn, thế nhưng đã bị Ninh Thiên chặn lại:"Cô sợ tôi đến thế hay sao?"

Bạch Lam thoáng chút thay đổi, nhìn gương mặt nghiêm khắc của người đàn ông mà khóe mắt ươn ướt, giống như chuẩn bị sắp khóc đến nơi:

"Anh Ninh, anh có thể bỏ tay ra trước được hay không vậy?". 

Nhìn cảnh tượng trước mặt, Mộc Ngôn liền cảm thấy thực sự rất buồn cười.

Tiếp xúc với Ninh Thiên lâu như vậy, cô bây giờ mới biết thực ra người đàn ông này tính khí cũng không đến mức khó chịu.

"Anh đừng có dọa con bé nữa! Nó mà khóc là tôi sẽ không tha cho anh đâu!"

Khẽ mỉm cười, sau đó cô vợ lấy núm chìa khóa đưa cho Bạch Lam:"Của em đây!"

Bạch Lam thấy mình được giải cứu, ngay lập tức chạy nhanh ra ngoài cửa.

"Tôi đã cố gắng bắt chuyện với con bé, nhưng nó không cho tôi cơ hội!".

Ninh Thiên vẻ mặt ai oán nhìn cô, rõ ràng lúc nãy hắn đã xuống nước rất rõ ràng, nhưng cô gái kia không biết tự lượng sức mình, vẫn sợ hắn một cách không có kiềm chế.

"May chỉ sợ trên đời này có mỗi Tiểu Lam là sợ anh. Nếu khách hàng của tôi nhìn thấy anh mà sợ mất dép, chắc tôi gặm đất để ăn mất!"

Mộc Ngôn vừa chậm chạp đánh máy vi tính, liền cố châm chọc người đàn ông kia.

Tuy cô vẫn chưa quen được sự hiện diện của hắn, nhưng vẫn không thể quên được một cách toàn diện. 

"Nếu em chết đói, đừng lo tôi sẽ nuôi em!"

Ninh Thiên cứ ngỡ rằng Mộc Ngôn sẽ rất cảm kích về câu nói này của mình, thế nhưng lúc này lại có một đoàn khách bước vào, phá vỡ không khí im lặng từ nãy đến giờ.

"Xin hỏi mọi người muốn ăn gì?"

"Chúng tôi chỉ cần một chút điểm tâm nhé! Vì bây giờ chúng tôi đang cùng nhau bàn luận 

về đám cưới thế kỷ ở Hà thành!" 

Mặc dù có thể chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi nghe câu trả lời của mấy vị khách thì Mộc Ngôn có chút hơi bất ngờ.

Sau đó thì liền lấy lại bình tĩnh, quả nhiên là Lục tổng của Lục thị, có thể khiến cả thành phố xoay chuyển chỉ vì một đám cưới xa hoa.

"Ninh Thiên, anh vừa nói gì vậy?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK