" Lục tổng, không ngờ anh cũng có ngày đến nhà của tôi? Sao vậy? Bộ anh không định vào đây chơi một chút sao?"
Lục Cẩn Phàm vốn dĩ không có tâm trạng để mà nói chuyện, ngay lập tức nỗi phẫn nộ trong lòng dâng lên.
Nếu không phải để diễn kịch, nhằm trả thù nhà họ Hạ, thì chắc chắn hắn đã bỏ mặc cho Diệp Sinh thích làm gì thì làm rồi.
" Rốt cuộc cậu muốn làm gì? Nếu muốn tiền thì nói thẳng, tôi không thích lòng vòng!".
Diệp Sinh khẽ mỉm cười, sau đó với tay lấy từ dưới đất lên một người phụ nữ cực kỳ thế thảm. Thậm chí là còn kinh khủng hơn gấp chục lần so với Hạ Mộc Tầm.
" Lục tổng, cậu nhìn thế này có thấy vui không? Đây chính là người vợ đã sống với cậu trong một khoảng thời gian dài. Không phải là cậu hận cô ta sao? Thấy tôi giúp cậu trả thù có vui không?"
Lục Cẩn Phàm đáng lẽ khi nhìn thấy Mộc Ngôn bị như vậy phải là rất vui, thế nhưng trong lòng hắn lại giống như có một hòn đá đè nặng trong lòng. Lòng hắn có chút thương xót, đau lòng.
"Tôi đã giúp cậu xử lý người phụ nữ này, thì ít nhất cậu cũng nên cảm ông tôi chứ nhỉ? Đúng không?"
Lục Cẩn Phàm có chút nghi ngờ, cái tên Diệp Sinh này không phải dạng vừa, luôn biết lợi dụng người khác để làm có lợi cho mình, nếu hắn đã quyết định giành lấy thứ gì, thì chắc chắn sẽ không bao giờ buông tay.
" Rốt cuộc cậu đang muốn nói chuyện gì? Tôi không có thời gian để nói với cậu!"
Lục Cẩn Phàm còn chưa nói xong, ngay lập tức đã có tiếng xe vang lên, Ninh Thiên, Ninh An và Diệp Tử Sâm đi đến, trong tay ai cũng có một cây súng.
Ninh Thiên nhìn thấy dáng vẻ kia của Mộc Ngôn, ngay lập tức trong lòng xuất hiện một cơn tức giận. Hắn đi đến, xách cổ áo của Lục Cẩn Phàm:
" Tại sao cậu còn đứng đây nói
nhảm hả? Sao không đứng lên kia mà cứu cô ấy đi!"
Thế nhưng Lục Cẩn Phàm vốn đã không hề để ý, hắn thả lỏng thân mình, nhìn thẳng vào mắt của Ninh Thiên :
" Đây vốn dĩ là chuyện của riêng tôi, bản thân cậu không có quyền quyết định!"
Ninh Thiên không nhịn được tức giận, liền nhắm vào mặt của Lục Cẩn Phàm mà đánh, khiến cho mặt của hắn chảy máu:
" Rốt cuộc cậu có phải là con người không hả! Đây chính là người vợ mà cậu hợp pháp cưới về đấy!"
Diệp Sinh càng thích thú khi nhìn những con người này đang cãi nhau chỉ vì một người phụ nữ.
Dường như Lục Cẩn Phàm không để ý đến Hạ Mộc Ngôn, nhưng Ninh Thiên thì lại cực kỳ để ý.
Mộc Ngôn càng ngày càng nguy hiểm đến tính mạng, thân thể của cô đã không thể nào chịu nổi những tác động từ bên ngoài được nữa.
Tâm trí của cô ngày càng mơ hồ, hơn nữa cũng không thể nào nhìn rõ mọi thứ được nữa.
Bọn họ ai cũng không thể hiểu cho cô, bây giờ tâm trí của cô giống như đang muốn bay lên trời mất rồi. Vô cùng mơ hồ và không thể nhìn rõ được mọi thứ. " Nếu cậu thả cô ấy ra, tất cả mọi thứ tôi đều có thể đáp ứng!"
Ninh Thiên tiến lên, nói vô cùng rõ ràng. Hắn đã không thể nào chịu được khi nhìn thấy người phụ nữ kia chịu khổ, nóa giống như một vết dao trí mạng của mình vào trong trái tim
của hắn.