Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ Mộc Ngôn chỉ đứng một mình, dây treo của cô cũng được hạ thấp xuống, thế nhưng bên cạnh lại là một cái lò lửa. Diệp Sinh định làm gì, không một ai biết cả. 

" Lục tổng, không phải cậu cực kỳ ghét cô gái này sao? Vậy thì để tôi giúp cậu xả giận nhé!" 

Rồi hắn đi đến, lấy từ trong lò lửa một câu sắt dài đã được nung nóng, từ từ đi đến chỗ Mộc Ngôn, dí thẳng vào bàn tay đang bị trói của cô. 

Cảm giác đau rát truyền thẳng lên đầu óc, Mộc Ngôn bây giờ cảm thấy mình thực sự sống không bằng chết. Cô liên tục giãy giụa, thế nhưng lại không có một chút sức lực nào cả. 

Diệp Sinh giống như một người điên, cảm thấy vô cùng hài lòng với hành động của mình. Điều đó khiến cho Trác Lâm muốn xem cũng không kiềm chế được cảm xúc. 

Tiếng thét của người phụ nữ, cộng thêm độ hài lòng của người đàn ông, khiến cho người khác không khỏi thương xót. Vết thương trước kia của cô vẫn chưa khỏi, bây giờ lại xếp chồng lên nhau. 

Lục Cẩn Phàm cảm thấy tất cả các cơ quan của mình đã bị dồn nén, nên mới có thể bình tĩnh xem hết đoạn video này. Hắn lập tức trút bỏ tất cả các đồ dùng ở trên mặt bàn xuống dát. 

"Thiếu gia, cậu có cảm thấy phong cảnh trong đoạn video này rất quen thuộc không?"

Trác Lâm bây giờ mới lên tiếng, dường như hắn đang muốn tìm câu trả lời cho mình. Lục Cẩn Phàm bây giờ mới để ý kĩ, dường như phong cảnh này hắn đã từng đến, thế nhưng lại không thể nhớ rốt cuộc đã nhìn thấy ở đâu. 

" Dựa theo đoạn video mà Diệp Sinh cung cấp, lúc này tôi đã thử tìm xem tọa độ vị trí của hắn, thế nhưng Diệp Sinh lại rất gian xảo, hắn đã hack đi máy tính của tôi. Cứ hai phút nó sẽ nhảy ra ba địa điểm không hề trùng lặp với nhau!"

Cả hai đều lâm vào trầm tư, mỗi người một suy nghĩ, không ai giống ai cả. 

Ninh Thiên cũng nhận được một đoạn video giống hệt với đoạn của Lục Cẩn Phàm, khi nhìn thấy Diệp Sinh trực tiếp dùng thanh sắt dí lên người của Mộc Ngôn, hắn lập tứ nắm chặt bàn tay của mình lại. Kiềm chế tối đa cảm xúc của bản thân mình. "Đại ca, bây giờ anh muốn làm thế nào?"

Ninh An đứng bên cạnh, vô cùng hài lòng với đoạn video vừa rồi. Thế nhưng cũng chỉ là nghĩ, chứ không dám nói ra điều trong lòng. " Nếu để tôi biết hắn đang ở đâu, chắc chắn tôi sẽ cho người phanh thây xé xác của hắn ra!" 

Khi nhìn khẽ đoạn video này, Ninh Thiên bỗng cảm thấy lòng mình còn chút chua xót. Hắn 

thấy thương cho cô gái kia, người con gái đã làm cho trái tim của hắn rung động mãnh liệt. 

Đoạn video vẫn tiếp tục phát, thế nhưng Ninh Thiên lại chẳng hề dám xem tiếp. Hắn sợ 

sau khi xem xong sẽ không kìm chế được cảm xúc của mình. 

Tiếng chuông điện thoại vang lên, đầu dây bên kia là giọng nói của Lục Cẩn Phàm:" Cậu 

cũng nhận được đoạn video đó?" 

" Đúng vậy!" 

Ninh Thiên im lặng, Lục Cẩn Phàm cũng im lặng. Ở hai bên đầu dây, cả hai đều im lặng 

không nói gì. "Cậu có phát hiện gì mới không?"

" Lục Cẩn Phàm, tôi thích Mộc Ngôn! "

Ninh Thiên vừa nói, ngay lập tức cả hai bên đầu dây đều im lặng, không ai nói gì. Lục Cẩn Phàm đã đoán trước được người đàn ông kia sẽ nói như vậy, nên hắn chỉ nhàn nhạt không đáp lời. Dù sao bây giờ, Mộc Ngôn có sống hay chết, cũng không liên quan đến hắn.

"Sau ngày hôm nay, chỉ cần tìm thấy Mộc Ngôn, thì tôi sẽ đưa toàn bộ cổ phần của tôi ở Ninh thị cho cậu, bù lại cậu sẽ không dính dáng đến bất kỳ chuyện gì của cô ấy nữa! Cậu có đồng ý hay không?" 

"Sau ngày hôm nay, chỉ cần tìm thấy Mộc Ngôn, thì tôi sẽ đưa toàn bộ cổ phần của tôi ở Ninh thị cho cậu, bù lại cậu sẽ không dính dáng đến bất kỳ chuyện gì của cô ấy nữa! Cậu có đồng ý hay không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK