Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà từ xưa đến nay, Ninh An đã không thích chụp ảnh, trừ khi là bị Ninh Thiện bắt buộc. 

"Quý khách, xin cô hãy xóa ngay bức ảnh vừa nãy!"

Vô cùng lễ phép, Ninh An bây giờ mới cảm thấy sự kiên nhẫn của mình là vô cùng kì diệu. Thế nhưng mấy khách hàng nữ lại không hề biết điều, liền giấu điện thoại đi, đã thế còn trêu đùa:

"Được thôi! Trừ khi anh cho tôi số điện thoại!". 

Trước giờ làm gì có chuyện mất mặt như vậy,nên Ninh An ngay lập tức của chút nổi nóng, trực tiếp dùng tay cướp lấy điện thoại, sau đó vứt thẳng xuống dưới đất.

"Anh làm gì vậy? Anh có biết đây là điện thoại có giới hạn hay không?"

Thế nhưng hắn cũng chẳng thèm quan tâm, sau đó bước chân rời đi. 

Mộc Ngôn nhìn thấy gương mặt bừng bừng sát khi của Ninh An, liền đưa giấy cho người đàn ông, sau đó từ từ hỏi:"Ninh An, cậu sao vậy?"

"Tôi không sao cả, mọi người không cần quan tâm đến tôi đâu!"

Lúc này Tế Xuyên đi đến, đưa cho hắn một viên kẹo ngọt:

"Ăn đi, nó sẽ giúp cho anh bớt tức giận hơn!"

Ninh An không phải là người cổ hủ, cũng chưa từng ăn kẹo. Thế nhưng khi nhìn thấy viên 

kẹo socola, hắn lại với tay nhặt lấy vài cái, 

"Mọi người ăn gì mà vui vẻ vậy? Không định chờ em về sao?" 

Mộc Ngôn lúc này để ý ra ngoài cửa, thì ngay lập tức thấy Bạch Lam cả một thân quần áo ướt đẫm đi vào.

Trên người cô còn có một bó hoa hồng, thế nhưng nó đã bị héo đi gần hết. 

Khi nhìn thấy Mộc Ngôn, ngay lập tức Bạch Lam ôm cô vào lòng, sau đó khóc òa lên một trận, khiến cho nhiều vị khách tỏ ra không thích. 

"Bạch Lam, em làm sao vậy?! Không phải hôm nay em đi hẹn hò hay sao?" 

Bạch Lam khóc, lấy tay quệt nước mắt khiến cho Mộc Ngôn không khỏi cảm thấy đau 

lòng. Cô thực sự coi cô nhóc kia là người một nhà, vì vậy không chịu được cảnh này. 

Nhưng ngược lại, Ninh Thiên dường như rất vui vì cảnh này, nhìn con nhóc bị như vậy, hắn 

cười ha hả:" Mộc Ngôn, nay tôi đã nói với cô rồi! Cậu con trai đấy không đáng tin, vậy mà cô lại không tin lời tôi nói cơ! " 

"Mộc Ngôn, nãy tôi đã nói với cô rồi! Cậu con trai đấy không đáng tin, vậy mà cô lại không 

tin lời tôi nói cơ!" 

Mộc Ngôn lúc này cũng hết cách với Ninh Thiên. Trước kia cô còn cảm nhận được người đàn ông này lạnh lùng khó tính, vậy mà bây giờ lại đi chấp nhặt những việc không đâu vào đầu với trẻ con. 

Nếu không phải trước kia Diệp Tử Sâm nói với cô rằng Ninh Thiên từng là Ninh tổng của Ninh thị, thì cô khó mà tin được. Cũng sợ rằng người dân Hà thành thấy được cảnh này, 

chắc chắn sẽ ngất mất. 

“Ninh Thiên, anh nên kiềm chế bản thân mình thì hơn!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK