Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Lục Cẩn Phàm, anh nghĩ mình có quyền đó sao? Khi xưa ai nói cả đời này sẽ không bao giờ tha thứ cho Hạ Mộc Ngôn! Khi cô ấy sắp đối diện với cái chết, anh đã đi đâu? Khi cô ấy phải làm những chuyện vất vả, anh đã làm gì. Anh nghĩ bây giờ mình có thể đối xử tốt với cô ấy nữa hay sao? Anh tưởng ai cũng nhân từ cho anh một cơ hội nữa hay sao?" 

 

Diệp Tử Sâm nói từng lời, thế nhưng lại giống như đang vả vào mặt Lục Cẩn Phàm một cái đau điếng! 

 

Năm xưa chính hắn là người đã gây ra mọi chuyện, vậy mà bây giờ lại hỏi đến sự sống chết của người ta. Đúng là thật sự rất nực cười làm sao. 

 

Giống nhau bắt được cọng rơm cứu mạng, Bạch Lam ngay lập tức đi đến, cầm lấy áo của Diệp Tử Sâm.

 Cô quỳ xuống cầu xin, không hề để ý đến danh dự của mình:

"Anh Diệp, cầu xin anh hãy cứu lấy chị Mộc Ngôn đi! Cả anh Ninh Thiên nữa! Hai người họ nhất định không thể xảy ra chuyện gì được!" 

Diệp Tử Sâm thoáng cười nhẹ.

 Mặc dù bình thường Bạch Lam và Ninh Thiên hay đấu khẩu với nhau nhất, thế nhưng vẫn luôn biết quan tâm chăm sóc cho nhau. 

Ninh Thiên coi Bạch Lam giống như một người em gái, thường xuyên chăm sóc cho cô. Bạch Lam vô cùng hiểu chuyện, nên thỉnh thoảng đùa giỡn với hắn để Ninh Thiên không nghi ngờ gì cả.

 "Cô đừng lo, tôi sẽ dùng hết sức lực của mình!"

 Thế nhưng anh còn chưa kịp thay quần áo để đi vào, thì bác sĩ đã đi ra. 

Tất cả mọi người ngay lập tức vây lại để hỏi kết quả, ngó lơ Lục Cẩn Phàm nãy giờ vẫn đang muốn tìm hiểu xem tình hình có khả quan hơn chút không

. "Chúng tôi quả thực đã cố gắng hết sức rồi, thế nhưng chỉ cứu được người phụ nữ! Người đàn ông kia đã lấy thân mình chắn cho cô gái, vì thế các mảnh thủy tinh đều đầm hết vào 

người, khiến cho việc cần máu càng thêm rắc rối!" 

Mọi người bỗng nhiên trở nên im lặng.

 Cả tầng bệnh không có một tiếng gì nữa cả. 

Nếu có chắc cũng chỉ là tiếng côn trùng kêu. 

Bạch Lam không tin được vào tai của mình đã nghe thấy gì, mãi cho đến khi người ta đẩy 

chiếc giường bệnh để cho vào nhà xác, cô mới bình tĩnh lật lên xem. 

Ninh Thiên khuôn mặt không một chút huyết sắc nào cả, anh giống như một chiếc lá đã chuẩn bị phai tàn trước gió, lờ lững bay trên không trung. 

Một người đàn ông được mọi người tôn sùng, từng là người được tôn vinh, cũng từng là người hay bắt chuyện với Mộc Ngôn, vậy mà anh ấy thực sự đã ra đi mất rồi! 

Tất cả mọi người đều không dám tin vào chuyện này.

 Đến ngay cả Ôn Ninh là kẻ thù cũng không lên tiếng, nhìn chỉ thở dài một hơi. 

Ninh An nắm chặt lấy bàn tay, đấm mạnh vào tường khiến nó chảy máu ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK