Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Dì đừng có đến lại gần tôi! Dì là người phụ nữ độc ác! Tôi đã nhìn thấy rồi, nãy dì đã lục lọi phòng của 

ba mẹ, khi họ về tôi chắc chắn sẽ kêu công an đến bắt người phụ nữ độc ác như dì đi! Còn có Bác Lục 

Đình kia nữa, các người là 1 lũ xấu xa!" 

Lúc đó hắn còn rất nhỏ, làm sao có thể lường trước được hậu quả của lời nói mà mình nói ra. Quả nhiên khi nghe thấy hắn nói vậy, sắc mặt của Dương Lệ Hoa bỗng nhiên biến sắc, bà ta vội vàng đi đến, bóp lấy cổ của đứa trẻ. 

"Rốt cuộc là mày đã nhìn thấy gì?" 

Bà ta bóp rất mạnh, hoàn toàn không để ý trong tay mình chỉ là 1 đứa nhỏ. 

"Tôi chắc chắn sẽ không nói cho dì đầu. Tôi sẽ kêu bố mẹ đuổi dì ra khỏi nhà!" 

Lục Cẩn Phàm không hề bể nang người phụ nữ, trực tiếp dùng răng cắn lên tay của Dương Lệ Hoa. 

Cô ta đã tức giận vì không mở được mật khẩu két sắt, vậy mà Lục Cẩn Phàm lại giống như đang đổ 

thêm dầu vào lửa. Khiến cho bà ta càng ngày càng tức giận hơn nữa. "Những ai biết được bí mật của tao, đều phải chết!" Dương Lệ Hoa bóp cổ Lục Cẩn Phàm rất mạnh, không hề có 1 chút thương xót. 

"Cô... cô làm cái gì vậy hả? Thiếu gia... thiếu gia!" 

Cô giúp việc nãy giờ ở dưới bếp, nghe thấy tiếng xô xát liền chạy lên. Vốn lúc đầu cô còn tưởng là do 

thiếu gia nghịch ngợm mà thôi, nhưng không ngờ chuyện lại nguy hiểm đến như vậy. 

"Dương Lệ Hoa, cô mà còn không bỏ thiếu gia ra, ngay lập tức tôi sẽ thông báo ông bà chủ biết!" 

Lục Cẩn Phàm sắc mặt ngày càng xanh xao vì không thở được, điều đó làm cho người giúp việc ngày càng lo lắng. 

Lục Khải Xuyên và Hứa Tự Như chưa bao giờ ngược đãi cô, ân tình này đối với người giúp việc là cao 

như núi. Dù cô có làm gì cũng không thể trả hết ơn đối với Lục gia. 

Dương Lệ Hoa thấy có người đến, ngay lập tức quay lại vẻ hiền lành của mình. Cô ta vén vén tóc, sửa lại trang phục đã có chút nhàu nát của mình. 

"Không có việc gì đâu! Chỉ là thằng nhỏ nghịch quá, tôi phạt nó 1 chút thôi mà!" 

Người giúp việc để ý kỹ lại Lục Cẩn Phàm, thấy hắn không có chuyện gì mới lui ra đằng sau. Dương Lệ 

Hoa lúc này mới quay lại, lườm hắn 1 cái. 

" Nếu về sau mày mang chuyện này đi kể lung tung cho người khác biết, tại sẽ giết chết ba mẹ của mày!". Lúc đẩy còn rất nhỏ, Lục Cẩn Phàm làm sao biết chỉ vì sự im lặng của mình đã gián tiếp gây ra cái chết cho ba mę. 

Những ngày tiếp theo, Hứa Tự Như và Lục Khải Xuyên dường như có xích mích với nhau, 2 người 

dường như không chạm mặt nhau ở nhà lần nào. Điều đó càng làm cho Dương Lệ Hoa và Lục Đình có 

nhiều cơ hội hơn. "Cẩn Phàm, cháu ăn chút bánh đi!" Dương Lệ Hoa mang đến 1 đĩa bánh do bà ta tự làm, để lên bàn cho hắn. Thế nhưng Lục Cẩn Phàm lại đẩy nó ra xa mình hơn. "Cháu không muốn ăn!" 

"Cháu mà không ăn... dì sẽ... giết chết con cún mà cháu yêu nhất!" 

Lục Cẩn Phàm nghe vậy, liền cúi đầu vô ăn. Hắn ăn rất nhanh, thậm chí còn bị nghẹn, thế nhưng vẫn không hề ngừng lại. " Cháu mà ngoan như vậy, thì dì sẽ đỡ tốn công sức hơn nhiều!" 

" Bà chủ, bà về đi! Thiếu gia bị tai nạn giao thông, hiện giờ đang nguy kịch tới tính mạng! " 

Người giúp việc vội vàng thông báo cho Hứa Tự Như và Lục Khải Xuyên, không dám chậm chễ lấy nửa bước. 

" Cẩn Phàm... thằng bé có sao không?" 

"Thiếu gia... chảy rất nhiều màu, tôi không thể đoán trước được!" 

Người giúp việc ngồi bệt trước cửa phòng phẫu thuật, ôm lấy đầu của mình mà khóc. Hứa Tự Như nghe con mình gặp chuyện, vội vàng lấy xe đi tốc độ nhanh nhất để đến bệnh viện. 

Còn Lục Khải Xuyên cũng không để ý đến hình tượng giám đốc của mình, trực tiếp cởi bỏ tấy trang đi xe đến bệnh viện. 

" Con tôi... Cẩn Phàm... nó có sao không?" 

Hứa Tự Như vừa chạy đến, đã nhìn thấy người của cô giúp việc với Dương Lệ Hoa chỗ nào cũng là máu. 

Trái tim bà như có sợi dây thắt lại, từng chút khiến cho cuộc sống của bà bế tắc. Thậm chí, nhiều lúc bà 

còn cảm nhận được con người đang theo dõi mình. 

" Không phải tôi bảo cô trông coi thằng bé cẩn thật sao, sao lại như vậy rồi? Cô nói đi!" Hứa Tự Như lúc này giống như người điên, liên tục lắc vai của cô giúp việc. "Con... con ơi! Con đừng bỏ mẹ!". Giờ phút này, không ai còn nghĩ rằng đây chính là người phụ nữ thành đạt luôn được nhắc tới trên TV, mà là 1 người mẹ lo lắng cho con của mình. Lục Khải Xuyên chỉ đến sau vợ mình 1 chút, ông nhìn khung cảnh hỗn loạn này, có thể đoán được đã 

xảy ra những chuyện gì. 

" Khải Xuyên, em xin lỗi! Là em không bảo vệ cho thằng bé được tốt!" 

Dương Lệ Hoa nhị thấy người đàn ông đến, cũng bật khóc không ngừng. Điều đó càng làm cho Hứa Tự 

Như thêm kích động. 

"Đôi gian phu dâm phụ các ngươi, còn muốn diễn trò cho ai xem đây! Cút!"

"Chị à! Em xin lỗi vì em." 

"Cút"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK