Mục lục
Yêu một người nợ một đời - Hạ Mộc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảnh khắc khi cô đi qua Ninh Thiên, chỉ khẽ gật đầu với hắn, thế nhưng lại khiến Ninh Thiên trái tim 

đập rộn ràng, không thể nào quên được niềm vui hiện lên trên ánh mắt của cô lúc đó. 

Đây là lần thứ 2, hắn đến gần cô như vậy. Nhưng chơi cùng vẫn không thể nào chạm vào. 

Sau hôn lễ, khắp các trang báo trên cả nước, đều lấy hình ảnh của cô ra làm trò cười. Mãi sau này, Lục Cẩn Phàm mới dùng tiền dập tắt sự ồn ào đó lại. 

Ninh Thiên cảm thấy trong lòng rạo rực, hắn rất muốn đi đến để ôm lấy Mộc Ngôn vào lòng, sưởi ấm trái tim của cô vào lòng. Đám đông vẫn chưa có ý muốn lui ra, thậm chí càng lúc càng đông thêm. Nhiều người thậm chí không 

thèm để ý đến những người xung quanh, nói thật ra những gì mình nghĩ. 

" Chỉ cần tối nay em ngủ với tôi, tôi sẽ yêu quý em thật lòng!" 

" Cô gái à, một đêm của cô đáng giá bao nhiêu?" Từng lời nói xúc phạm nói ra, đâm sâu vào trái tim của cô. Mộc Ngôn bỗng nhớ đến Diệp Sinh, nhớ đến sự tàn bạo của hắn, khiến cho cô không khỏi rùng mình. Từng kí ức cứ trôi qua, khiến cho Mộc Ngôn càng lúc càng mơ hồ.

Thân thể của cô có chút nóng nực, dường như muốn cởi bỏ tất cả những gì đang vướng trên người của mình ra. Sự nóng nực, ngột ngạt bao trùm lấy cô. 

Mộc Ngôn rất muốn cởi bỏ những thứ vướng víu, nhưng chợt nhận ra ở đây đang là nơi công cộng, không được phép nên cô cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình. Cô tìm xem rốt cuộc Hạ Mộc Tầm có 

đồng ý cho cô về nhà hay không. 

Thế nhưng càng tìm, lại càng không biết cô ta rốt cuộc là ở đầu. Ngày càng có nhiều người đàn ông đi 

đến, bắt đầu không an phận sờ mó tay chân của cô. 

Bên kia, Hạ Mộc Tầm cũng không khá hơn là bao nhiêu. Thân thể của cô càng ngày càng khó chịu, 

dường như đang muốn thứ gì đó có thể giúp cô ta giải tỏa, thế nhưng lại không hề tìm thấy. Hạ Mộc Tầm đã cố gắng thủ dâm, thế nhưng lại không thể nhịn được mà rên lên thành tiếng. Rút khỏi ngón tay, cô ta có chút không thích ứng. Đây hoàn toàn là thứ cô ta không cần. Ninh An nhìn người phụ nữ kia đang vô cùng khổ sở tìm cách thỏa mãn bản thân, liền đi ra ngoài thông  bảo cho Ninh Thiện.

"Đại ca, cô ta đã trúng xuân dược rồi!"

" Bây giờ tôi sẽ ra kia giải cứu Hạ Mộc Ngôn, còn cậu thì lôi kéo nhưng người kia đến chỗ của Hạ Mộc  Tầm!" 

Ninh An gật đầu, tỏ ý đã hiểu. Mặc dù hắn không hiểu thiếu gia nhà mình đang làm gì, thế nhưng vẫn 

không muốn tò mò nhiều. 

Lúc này, Mộc Ngôn lại vô cùng khổ sở để đối phó với những tên kia. Bọn họ liên tục sờ vào những chỗ 

nhạy cảm, khiến cho cô không khỏi nhăn mặt lại. 

" Có vẻ như các vị chơi vui quá nhỉ?" Một giọng lạnh lùng vang lên, khiến cho bọn họ liền quay đầu lại nhìn. Có người không nhịn được, chỉ thẳng mặt Ninh Thiên :" Mày cút!" 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK