Hạ Mộc Tầm vẫn im lặng, cô ta cắn cắn môi dưới, thế nhưng cũng nắm chặt chiếc điện thoại trong túi.
Lúc này, đã có người gọi điện cho cô ta. Tuy chưa liên lạc với người này bao giờ, thế nhưng cô ta lại biết đó là ai.
Trước kia, khi Anh Hào muốn đe dọa, ngủ cùng Hạ Mộc Tầm, cô ta sẽ lấy cái tên" Anh Diệp" ra để dọa hắn.
Người hôm qua gọi điện, chính là " Anh Diệp".
" Hạ Mộc Tầm, tôi biết rất rõ bây giờ cô đang có ý định gì, làm chuyện gì và suy nghĩ gì. Thế nhưng bây giờ tôi muốn cảnh cáo cô một chuyện, chính là cách xa Hạ Mộc Ngôn ra một chút. Những chuyện cô làm tổn hại đến cô ấy, tôi đều biết rất rõ!"
Tiếng văng vẳng của người đàn ông đó vang lên, giống như một giọng nói của ma quỷ đang bò lên đòi lấy mạng của Hạ Mộc Tầm.
Tổng Doanh Doanh lúc này nhìn thấy biểu hiện lo lắng của con gái, trong lòng bỗng có chút sốt ruột.
Bà ta liên tục đứng ngồi không yên, chỉ lo lắng cho đứa bé trong bụng Hạ Mộc Tâm.
" Tầm Tầm, hay là con nói, là do Hạ Mộc Ngôn hại chết đứa bé! Sau đó đổi hết mọi tội lỗi cho nó, chắc chắn lúc đó Cần Phàm sẽ không biết là do con làm đâu!"
Hạ Mộc Tâm ngẩng đầu lên nhìn bà ta, muốn cười nhưng chợt nhận ra người đàn ông tên" Anh Diệp" vẫn luôn âm thầm quan sát cô ta.
Mà bọn họ lại không biết, Lục Cẩn Phàm nãy giờ vẫn đang đứng ở ngoài nghe. Nắm đấm của hắn nắm chặt lại. Vốn dĩ Lục Cẩn Phàm đã biết Hạ Mộc Tâm đã ngủ cùng người đàn ông khác, thế nhưng lại không thể ngờ rằng mình lại là người đi đổ vỏ cho người khác.
Tại sao hắn lại đồng ý kết hôn với Hạ Mộc Tầm ư?
Một phần bởi vì hắn muốn trả thù Mộc Ngôn, muốn cho cô tận mắt chứng kiến cảnh chồng mình ân ái cũng người phụ nữ khác. Một phần còn lại bởi vì Hạ Mộc Tầm đã từng cứu hắn một mạng.
Trác Lâm nãy giờ đứng bên cạnh, hắn tuy không nói gì nhưng lại hiểu rất rõ thiếu gia nhà mình đang nghĩ gì.
Tuy Lục Cẩn Phàm không đi vào, thế nhưng lại là sự bắt đầu của một cơn bão đang kéo đến.
"Thiếu gia, có cần tôi ra tay xử lý Hạ gia không? Chỉ cần cậu ra lệnh, ngay lập tức tôi sẽ xử
lý tốt chuyện này!'
Lục Cẩn Phàm dơ tay ra hiệu, kêu Trác Lâm không cần phải làm bừa. Hạ Mộc Tầm vốn dĩ tưởng rằng mình đã nắm được trái tim của Lục Cẩn Phàm, thế nhưng lại không thể nào đoán được mình chỉ là một con cờ mặc cho người khác lợi dụng.
" Phía bên kia đã có thông báo gì chưa?"
" Bác sĩ nói với tôi rằng Hạ tiểu thư không gặp nguy hiểm gì đến tính mạng, thế nhưng lại thường xuyên mơ thấy ác mộng. Hơn nữa, cô ấy bây giờ tinh thần lại cực kỳ không ổn định, nếu không được chăm nom kịp thời, có thể sẽ làm nhiều điều dại dột!"
Trác Lâm thông báo rất rành mạch, hắn vẫn đứng nghiêm chờ đợi lệnh của Lục Cẩn Phàm.
Vì từ trước đến nay, hắn chỉ nghe lời của thiếu gia nhà mình.
Lục Cẩn Phàm khẽ nhếch môi, hắn đút tay vào túi quần, dường như đang suy nghĩ chuyện quan trọng gì đó
"Trác Lâm, cậu biết nên xử lý đứa bé kia thế nào rồi chứ?"
"Thiếu gia, tôi hiểu!"