Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vâng!" Thái Tước nơm nớp lo sợ, nghĩ đến thủ đoạn giết người kinh khủng của Tần Thiên, hiện tại hắn ta còn kinh hồn bạt vía.

"Dựa theo chỉ thị của lão Thái Quân, tôi dẫn thủ hạ đi chủ trì cục diện tỉnh Vân Xuyên."

"Ban đầu mọi chuyện thuận lợi, hôm nay người phát ngôn Triệu Phong do chúng tôi nâng đỡ có thể leo lên, đồng thời cưới con gái của Bắc Giang, Lưu Thanh Dao. Như thế thì chúng tôi có thể thuận thế thu luôn Bắc Giang vào tay.

"Bởi vì chuyện của Triệu gia liên luỵ đến Tần Thiên nên hắn đã ra tay trên hôn lễ, đánh bại âm mưu của Triệu Phong."

"Thuộc hạ hẹn hắn ra bên ngoài, vốn muốn nói chuyện đàng hoàng để hắn rời đi, không được cản trở kế hoạch lớn Tần gia thẩm thấu phương Nam."

"Không nghĩ tới —— "

Đổng Sương Quân không vui nói: "Không nghĩ tới cái gì? Chẳng lẽ thằng cháu bất hiếu kia dám cản trở đại nghiệp của Tần gia sao?"

Thái Tước cắn răng nói: "Vâng!"

"Tần Thiên đã ra tay, không chỉ giết ba thủ hạ của tôi mà còn làm tôi bị thương nặng. Lão Thái Quân, chúng ta đều đánh giá thấp Tần Thiên."

Cái gì?

Nghe Thái Tước nói vậy, đám người lại kinh hãi. Mọi người rất rõ thực lực của Bôn Lôi Thủ Thái Tước.

Không nghĩ tới Tần Thiên tuổi còn trẻ mà có thể đánh hắn ta trọng thương.

Lão Thái Quân sầm mặt lại, lạnh lùng nói: "Cậu nói thật sao? Thương thế của cậu do thằng nhãi Tần kia đánh?"

"Phải!" Thái Tước đầy xấu hổ mà cắn răng nói: "Hắn còn bảo thuộc hạ nhắn lại một câu cho lão Thái Quân."

"Hắn nói, ‘Đây là quà tao đưa cho mụ già kia, tin chắc mụ ta nhìn thấy xong sẽ biết kế tiếp nên làm thế nào’. Lão Thái Quân, đây là nguyên văn lời nói của Tần Thiên."

Đổng Sương Quân nhíu mày, không hiểu hỏi: "Quà đưa cho tôi? Quà gì?”

Thái Tước cũng không hiểu, hắn ta đang muốn nói cái gì thì bỗng hô nhỏ một tiếng rồi biến sắc, hắn ta đau đớn cắn chặt răng, gương mặt lập tức đỏ bừng lên.

"Bôn Lôi Thủ, cậu làm sao vậy?" Thiết Ảnh Vương và những người còn lại vội vàng quan tâm hỏi.

Thái Tước há miệng ra, oa một tiếng bắt đầu hộc máu.

Một ngụm rồi lại một ngụm, máu đỏ tươi nhuộm đỏ cả sàn nhà đại sảnh.

Mùi máu tươi nồng đậm phiêu đãng trong không khí.

Sau đó hắn ta hộc máu chết tại chỗ.

Nhìn thấy Thái Tước chết thê thảm như vậy, đám người đều biến sắc, cực kỳ hoảng sợ.

"Khốn nạn!" Cả buổi sau Đổng Sương Quân mới phản ứng, bà ta dùng sức đập mạnh gậy Long Đầu lên mặt đất.

"Thằng nhãi Tần ám toán Bôn Lôi Thủ, cố ý để cậu ta chết trước mặt của tôi. Đây chính là quà mà nó tặng cho bà già này! Nó đang dùng máu để cảnh cáo tôi! Nếu như tôi dám đi quấy rối hắn nữa thì đây chính là kết quả của tôi!"

"Thằng nhãi Tần, mày thật sự rất giỏi!"

Trong cơn thịnh nộ, bà ta ho sù sụ lên.

"Lão Thái Quân, giữ gìn sức khoẻ!"

"Mặc dù Tần Thiên đã đủ lông đủ cánh, nhưng lấy lực lượng của Tần gia thì muốn hủy diệt hắn cũng dễ như trở bàn tay!"

"Xin lão Thái Quân hạ lệnh!" Thiết Ảnh suất lĩnh đám người trấn an chờ lệnh.

"Không cần!" Đổng Sương Quân ổn định lại, cười lạnh và nói: "Xem ra chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn."

"Truyền lệnh của tôi, tạm dừng tất cả hoạt động đối với phương Nam. Không có lệnh của tôi thì tất cả mọi người trong Tần gia không thể đi trêu chọc thằng nhãi Tần."

"Hừ, Ngũ Vương Bát Tướng, hai Vương không đánh đã lui, hai Tướng chết thảm trong tay nó. Thằng nhãi Tần, tao thực sự xem thường mày!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK