Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tài xế xe hàng? Gọi điện?" Triệu Thiên Cơ ngây ra một lúc rồi đột nhiên hiểu ra.

Thì ra mưu kế này là do con trai mình gây nên.

"Con quá gan lớn! Chuyện lớn như vậy mà vì sao trước đó không thương lượng với cha?"

"Cha, con sợ hãi lỡ xảy ra bất trắc gì sẽ liên luỵ đến cha. Hiện tại tốt rồi, Triệu Húc quy thiên. Người thừa kế của Triệu gia chỉ có thể là con."

"Cha, ngày mai con muốn cưới Lưu Thanh Dao!"

Triệu Thiên Cơ kích động dạo bước trong phòng, nhất thời khó bình tĩnh lại được.

Bỗng nhiên, ông ta ma xui quỷ khiến mà giật mình một cái: "Con vừa nói là tài xế kia vừa gọi điện thoại cho con sao? Vừa rồi?"

Triệu Khải cười lạnh và nói: "Đúng thế, tên chó đó vốn phải chết rồi. Không ngờ lại nhặt được một cái mạng, muốn đe doạ con. Nhưng cha yên tâm, tên kia mắc bệnh nan y, sống không được mấy ngày. Chỉ cần hắn chết thì không ai biết chuyện này nữa."

"Khốn nạn!" Triệu Thiên Cơ biến sắc, cắn răng thấp giọng nói: "Tùy tùng đón dâu nói với cha là tài xế đó chết ngay tại chỗ rồi, sao lại gọi cho con được? Con bị người ta lừa rồi, giờ là không đánh đã khai đó!"

"Không kịp rồi, con đi mau! Mau tìm chỗ trốn đi!"

Triệu Khải cũng hoảng loạn: "Cha, sao vậy được? Hơn nữa còn có Triệu Phong mà."

Vừa dứt lời thì bịch một tiếng, cánh cửa bị người ta đá văng.

Triệu Phong được Liêu Kiệt và Lỗ Tín bảo vệ, mặt không cảm xúc xuất hiện ở cửa ra vào.

Nhìn thấy anh ta, Triệu Khải kích động nói: "Triệu Phong, sao giờ cậu mới đến? Vì sao không nghe điện thoại của tôi?"

"Cậu đã phối hợp với tôi giết Triệu Húc, tiếp theo tôi chính là người thừa kế."

"Đúng rồi Triệu Phong, lúc trước cậu hiến kế để Triệu Húc cưới Lưu Thanh Dao. Không bằng ngày mai cậu cứ lên tiếng nói là để Lưu Thanh Dao gả cho tôi đi. Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ không bạc đãi cậu!"

Triệu Phong cười lạnh và nói: "Triệu Khải, sắp chết đến nơi rồi mà mày còn nằm mơ. Mày giết hại anh em, tội này đáng chém."

"Hiện tại tao phụng lệnh gia chủ Triệu gia giết mày."

"Còn có Triệu Thiên Cơ, con ông phạm phải tội lỗi tày trời như vậy, ông cũng là đồng lõa đúng không? Mặc dù gia chủ nói muốn bắt ông đến từ đường hỏi tội, nhưng ông cảm thấy mình còn mặt mũi gặp tổ tông sao?"

"Mày nói gì?" Rốt cục Triệu Khải cũng ý thức được không thích hợp, anh ta nhìn Triệu Phong mà tức giận nói: "Thằng chó! Mày dám phản bội tao? Mày —— "

Anh ta còn chưa nói hết thì Lỗ Tín đã tiến lên, tung một đao xuyên qua tim.

"A Khải!" Triệu Thiên Cơ cực kỳ bi thương mà ngã nhào xuống đất.

Việc đã đến nước này, ông ta đã hiểu ra tất cả.

Ông ta nhìn Triệu Phong mà cắn răng nói: "Mày thật hung ác! Mày lợi dụng A Khải giết chết Triệu Húc, lại lợi dụng cái chết của Triệu Húc để diệt trừ A Khải."

"Là mày, mày mới là hung thủ thật sự đứng sau màn!"

Triệu Phong đắc ý cười ha ha.

"Chú ba, chỉ tiếc chú biết quá muộn. Không sai, như chú đã nói, Triệu Húc và Triệu Khải đều là quân cờ trong tay tôi."

"Hiện tại hai quân cờ này đều chết rồi, thử hỏi Triệu gia còn có ai cạnh tranh với Triệu Phong này chứ?"

"Triệu Thiên Cơ, không bằng ông quỳ xuống cầu xin tôi đi. Chỉ cần ông đảm bảo trung thành với tôi, đồng thời tiến cử tôi làm gia chủ trước mặt mọi người thì tôi sẽ giữ một mạng cho ông, thế nào?"

Triệu Thiên Cơ bi phẫn muốn chết, lập tức chửi ầm lên: "Thằng con riêng! Thứ con hoang!"

"Tao liều mạng với mày!" Ông ta phẫn nộ nhào về hướng Triệu Phong.

Triệu Phong không nhúc nhích, ánh mắt mỉa mai như đang nhìn một con chó rơi xuống nước.

Liêu Kiệt bên cạnh bỗng đá ra một chân ngay giữa tim Triệu Thiên Cơ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK