Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một mặt là do tâm tình của ông ta không tốt.

Hai là do ông ta vẫn canh cánh trong lòng chuyện Triệu Phong ra lệnh cho Lỗ Tín và Nghiêm Khoan đánh giết Thi Duyên Trung khi ông ta không có mặt.

Mặc dù cuối cùng bằng chứng thật sự chứng minh Thi Duyên Trung đã phản bội, nhưng Triệu Thiên Nhạc vẫn cảm thấy phía sau có ẩn tình khác.

"Cha, con đến chào hỏi cha!" Triệu Phong vội vàng sợ hãi quỳ xuống.

Triệu Thiên Nhạc tùy tiện khẽ gật đầu rồi nói: "Con không cần tham gia hội nghị gia tộc lần này. Con đi nói với anh mình một tiếng, bảo nó đừng tới trễ."

Triệu Phong cũng là một vết nhơ của Triệu Thiên Nhạc nên ông ta không muốn nhìn thấy vết bẩn này khi phải gánh chịu công kích của tộc nhân.

Triệu Phong hơi do dự rồi nói: "Cha, con có một kế sách có thể giúp cha và anh Húc xoay người. Chỉ cần chuyện này thành công thì việc chiếm được Nam Giang cũng nằm trong tầm tay."

Triệu Thiên Nhạc nhíu mày. Cả ông ta cũng không giải quyết được chuyện lớn này của gia tộc, ông ta không tin thằng con riêng vô dụng này có biện pháp gì hay.

Nhưng ông ta chỉ hơi do dự rồi vẫn thản nhiên nói: "Kế sách gì, nói ra đi."

Triệu Phong vội vàng đứng lên, lấy điện thoại ra rồi mở một tấm hình.

"Cha, cha cảm thấy cô gái này thế nào? Có thể làm con dâu của cha không?"

Nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp trên điện thoại, Triệu Thiên Nhạc tức giận nói: "Triệu Phong, con có ý gì? Chẳng lẽ con không biết giờ cha đang cần làm chuyện lớn. Lúc này mà con còn bảo cha cưới vợ cho mình? Thật là khốn nạn!"

Nói xong, ông ta phất tay bỏ đi.

Triệu Phong lớn tiếng nói: "Cha, cô gái này tên là Lưu Thanh Dao, là con gái một của Bắc Giang Vương Lưu Triệt."

"Lưu Triệt bị Tần Thiên giết chết, hiện tại cả Bắc Giang đều là tử địch của Tần Thiên. Lưu Thanh Dao đã từng tuyên bố treo thưởng cho sát thủ đi ám sát Tần Thiên."

"Bắc Giang Vương, Lưu Triệt?" Triệu Thiên Nhạc nhịn không được mà dừng bước.

Triệu Phong kích động nói: "Đúng thế! Cha, con muốn cha nhận Lưu Thanh Dao làm con dâu, nhưng người cưới cô ấy không phải con, mà là anh Húc."

"Lưu Thanh Dao và anh Húc môn đăng hộ đối. Quan trọng hơn là cưới Lưu Thanh Dao chẳng khác nào lôi kéo được toàn bộ Bắc Giang. Có chỗ dựa này thì trong gia tộc không ai dám chất vấn anh Húc và địa vị lãnh đạo của cha nữa."

"Hơn nữa cha nghĩ thử xem, nếu như chúng ta và Bắc Giang liên thủ thì An Quốc và Tần Thiên còn có thể gây nên sóng gió gì sao? Hai mặt giáp công thì bọn chúng chắc chắn phải chết!"

Triệu Thiên Nhạc lập tức nhận ra lợi ích trong đó, ông ta không nhịn được mà cười ha ha, uể oải trước đó đã được quét sạch.

"Phong Nhi, không hổ là con trai ngoan của cha! Mau, đi gọi anh con tới đây!"

Ông ta lại bảo quản gia thông báo cho thành viên của gia tộc hoãn hội nghị lại nửa giờ.

Sau khi Triệu Húc đi đến, nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của Lưu Thanh Dao thì lập tức rung động. Càng đừng nói là cưới Lưu Thanh Dao chẳng khác nào có được cả Bắc Giang.

"Cha, con nhất định sẽ cưới được Lưu Thanh Dao! Hiện tại con lập tức đến Bắc Giang cầu hôn!"

Triệu Thiên Nhạc thấp giọng mà nói: "Trước khi chuyện này thành công thì nhất định phải giữ bí mật. Phòng ngừa bị kẻ có mưu đồ không tốt biết được rồi quấy rối."

"Vậy thì Triệu Húc, con không cần tham gia hội nghị tiếp theo của gia tộc. Cha sẽ nói với mọi người là con bị cha trách phạt nên đóng cửa hối lỗi."

"Con lặng lẽ khởi hành, mang lên quà cáp đích thân đi đến Bắc Giang!"

"Cha sẽ bảo Liêu Kiệt bảo vệ con."

"Nhớ kỹ, Lưu Thanh Dao là món lợi cực lớn. Cha mặc kệ con dùng cách nào cũng phải làm cô ta đồng ý gả cho con."

Triệu Húc kích động nói: "Yên tâm đi cha, từ giờ trở đi Lưu Thanh Dao sẽ là con dâu của cha!"

Lúc trước hắn ta luôn nhớ mong muốn cưới Liễu Như Ngọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK