Mai Hồng Tuyết tham gia, người vui vẻ nhất là Thiết Ngưng Sương. Cuối cùng trong tổ chức cũng có người phụ nữ thứ hai ngoài cô ta.
Cô ta kéo tay Mai Hồng Tuyết, mở miệng là gọi chị Mai.
Mai Hồng Tuyết cũng rất thích Thiết Ngưng Sương, có cơ hội là lập tức dạy cô ta con gái nên bảo vệ mình như thế nào.
Khiến Thiết Ngưng Sương tuổi còn nhỏ nhưng đã giống như một con thuyền lênh đênh trên biển cả hàng năm trời, ánh mắt nhìn thành viên nam cũng không còn như trước.
Đau khổ nhất là những thành viên nam.
Mỗi khi nhìn chiếc kéo sáng bóng của Mai Hồng Tuyết trước mặt, mấy người Đồng Xuyên đều cảm thấy sau này mình phải làm người thật tốt.
Đến bây giờ thành viên của Thiên Phạt đã lên mười người. Nếu như tính thêm đại tổng quản Vũ Sơn thì chính là mười một người.
Gần đến cuộc thi, Carl tự mình gọi điện thoại đường dài từ nước ngoài về, nói ban tổ chức đã hoàn thành việc giám định và chấm điểm cho tất cả những sản phẩm tham gia.
Sau đó sẽ công bố trước mặt mọi người ở nơi tổ chức cuộc thi.
Tô Tô vô cùng coi trọng cuộc thi này, trước một ngày, cô và Tần Thiên cất cánh từ Long Giang, chuyển tiếp tại sân bay quốc tế đến Lan Thành, nơi được mệnh danh là kinh đô thời trang.
Carl phái chuyên gia đến đón họ tại sân bay.
Vừa đến sân bay, Tần Thiên không nhịn được mà nhíu mày. Hắn cảm giác họ đang bị theo dõi.
Qua kính chiếu hậu, hắn thấy một chiếc xe đen nhỏ luôn đi sau họ với khoảng cách không xa không gần. Đi thẳng đến khách sạn mà ban tổ chức đặt trước.
Tần Thiên không thay đổi sắc mặt, đi cùng với Tô Tô đến tận phòng.
Một tiếng sau là tiệc rượu buổi tối. Sau khi Carl giới thiệu sơ qua về tình huống tiệc rượu, ông ta có chút khó xử nói: ''Tần tiên sinh, là thế này.''
''Với tư cách là người giới thiệu, tôi chỉ có thể mang một người vào bữa tiệc. Ngài xem thử xem...?''
Tần Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: ''Vậy để bà xã tôi đi thôi.''
''Đúng lúc tôi cũng muốn ra ngoài đi dạo. Trải nghiệm qua phong cảnh Lan Thành của các ông một chút.''
Carl cười nói: ''Tôi tin rằng phong cảnh của Lan Thành nhất định sẽ không khiến Tần tiên sinh thất vọng.''
''Cách khách sạn không xa là nhà thờ lớn, ngài có thể đến thăm quan thử.''
''Đúng rồi, ngài có cần tôi giới thiệu một hướng dẫn viên du lịch không?''
''Không cần. Cảm ơn.''
''Nhờ ông chăm sóc cho bà xã tôi.''
Tần Thiên cảm thấy người tên Carl này đúng là một thân sĩ, vô cùng phong độ, cũng rất lịch sự.
Cộng thêm uy tín của ông ta ở nơi này, Tô Tô đi theo ông ta chắc sẽ không xảy ra chuyện gì.