Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngoài ra đúng là còn một chuyện khác tôi muốn thông báo với mọi người."

Ông ta quan sát xung quanh, đột nhiên không khỏi nhíu mày, nói: "Kim Vũ vẫn chưa tới à?"

Mã Kim Vũ là con trai cả của ông ta, chính là con của ông ta với vợ đầu, cũng là anh cả của Mã Kim Long.

Một người trong tộc trông có vẻ khá đôn hậu vội vàng nói: "Gia chủ, cậu cả đang ở bộ phận vận chuyển hàng hóa ạ. Buổi tối hôm nay có một lô hàng quan trọng phải chuyển đi, cậu cả không yên tâm nên đích thân quan sát."

"Em đã báo tin cho thằng bé rồi, chắc là thằng bé sẽ qua nhanh thôi ạ."

Đó là Mã Trác Hậu, là em họ của Mã Trác Quần.

Mặc dù quan hệ huyết thống khá xa, nhưng vì làm việc chăm chỉ, mấy năm nay cũng lập những công lao hiển hách cho gia tộc, cho nên ông ấy đảm nhận những công việc quan trọng.

Cũng có thể coi là được bước vào vòng nòng cốt.

Vì tính tình giống nhau nên trong gia tộc thì Mã Trung Hậu có mối quan hệ tốt nhất với cậu cả Mã Kim Vũ.

Gác lại mối quan hệ chú cháu thì có gì đó giống với tình bạn cách tuổi.

Mấy người trong tộc ở bên cạnh cũng xì xào tán dương: "Mấy năm nay cậu cả chịu vất vả, có công lao to lớn vì gia tộc."

"Không hổ là cậu cả!"

"Không những có tài mà còn chịu đựng được gian khổ nữa."

Nghe vậy, sắc mặt Dương Tiểu Huệ tối đi, bà ta cười khẩy một tiếng: "Thế thì có là gì."

"Tôi thấy là cậu cả đang không biết vị trí của mình ở đâu. Mấy việc thế này phải giao cho người cấp dưới đi làm chứ."

"Muốn làm lãnh đạo thì phải có ý thức lãnh đạo."

"Đường đường là cậu cả như nó mà lại chẳng biết phân rõ nặng nhẹ gì cả."

"Ai cũng như nó, cứ tự chạy ra tuyến đầu, văn phòng không có ai chỉ đạo, thế thì chẳng phải là loạn à?"

"Trác Quần, anh nói xem em nói có đúng không?"

Vẻ mặt Mã Trác Quần có hơi lúng túng, ông ta nói: "Cũng có lý."

"Dù thế nào thì trong những cuộc gặp mặt gia tộc thế này, thằng bé không nên đến trễ."

"Hơn nữa, cho dù công việc có bận bịu đến mấy thì cũng nên đến chào hỏi tôi trước."

Người trong tộc nhìn mặt mà nói chuyện, ngoài Mã Trung Hậu im lặng không nói gì ra thì những người khác lập tức bắt đầu thuận theo cuộc trò chuyện giữa Mã Trác Quần và Dương Tiểu Huệ.

Trong nhà họ Mã, Mã Trác Quần và Dương Tiểu Huệ mới là cột chỉ hướng gió.

Mã Kim Long cười khẩy một tiếng: "Cha, con nghĩ liệu có phải anh cả không dám tới không?"

"Cha giao nhiệm vụ cho anh ấy, anh ấy không thể hoàn thành được, cuối cùng lại để cho con làm."

"Hẳn là anh ấy cố tình đưa mình ra tuyến một, vì xấu hổ không dám tới dự tiệc."

Nhiệm vụ?

Mã Kim Long hoàn thành nhiệm vụ gì chứ? Nhìn dáng vẻ đắc ý của cậu ta thì có vẻ là không đơn giản. Lòng hiếu kỳ của những người trong tộc lại bị khơi dậy.

Bây giờ bọn họ mới cảm nhận được rằng, có lẽ bữa tiệc gia đình hôm nay không chỉ đơn giản như thế.

Dương Tiểu Huệ vội vàng cười nói: "Trác Quần, bây giờ cũng đã ký hợp đồng xong rồi, không cần giữ bí mật nữa nhỉ?"

"Ông mau nói đi."

Mã Trác Quần đang định mở miệng thì lúc này, có một người vội vàng chạy từ bên ngoài vào.

Đầu anh ấy đầy mồ hôi, trang phục trông cũng không ngay ngắn lắm.

Vừa vào cửa đã vội vàng áy náy nói: "Cha, dì Dương, các chú dì anh em, ngại quá, con tới muộn."

Chính là Mã Kim Vũ.


Nhiều năm vậy rồi, mặc dù anh ấy luôn vô cùng tôn trọng mẹ kế Dương Tiểu Huệ. Nhưng mà vẫn luôn gọi bà ta là "dì Dương", cái chữ "mẹ" kia dù thế nào anh ấy cũng không gọi được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK