“Người như vậy quá nhiều, căn bản không đáng để Mạc tổng để ý.”
"Mạc tổng, mời ngồi, Vương tổng của chúng tôi sẽ đến sớm thôi."
Mạc Thông gật đầu, ngồi vào bàn VIP.
Mục Phi Phi bối rối không dám nhìn Tần Thiên nữa, bất an cúi đầu ngồi xuống bên cạnh Mạc Thông.
“Cô biết anh ta sao?” Mạc Thông trầm giọng hỏi.
“À, không, tôi không quen anh ta.”
“Tôi chỉ cảm thấy quen mặt, giống như bạn cũ.” Mục Phi Phi vội vàng giải thích.
Mạc Thông lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.
Trong suy nghĩ của anh ta, người mới đó khá đẹp trai đó, có lẽ là người yêu cũ của Mục Phi Phi.
Chuyện như vậy, anh ta thấy nhiều rồi, một cặp đôi yêu nhau khi chưa nổi tiếng thề non hẹn biển.
Khi một trong hai người trở nên nổi tiếng, tình yêu của họ sẽ mãi mãi bị chôn vùi vào quá khứ, giống như một món đồ cổ đã bám bụi.
Anh ta cũng biết, Mục Phi Phi tuy danh tiếng tốt nhưng đời tư cũng không quá hoàn hảo.
Trong số những người phụ nữ trong nghề này, đến bây giờ có mấy người có thể trong sạch và tự lập như Liễu Như Ngọc chứ?
Vốn dĩ anh ta tặng Mục Phi Phi cho Triệu Húc nên không dám xuống tay. Bây giờ Triệu Húc đã nói rõ ràng rằng mình không có hứng thú với Mục Phi Phi, vậy anh ta có thể thưởng thức một chút không?
Nghĩ tới đây, anh ta đến gần Mục Phi Phi, nhẹ nhàng cười nói: “Tối nay, hãy đến nhà tôi.”
"Chúng ta hãy thảo luận chi tiết về hợp đồng sau."
Trong lòng Mục Phi Phi run lên, vô thức né sang một bên.
Ánh mắt Mạc Thông lạnh lùng nói: “Sao vậy, cô không muốn sao?”
"Hay là gặp lại người yêu cũ nên giả vờ thanh thuần với tôi?"
Mục Phi Phi đỏ mặt nói: "Mạc tổng, anh đang nói gì vậy? Tôi không hiểu."
Mạc Thông cười lạnh: "Cô không hiểu phải không? Vậy bây giờ tôi sẽ khiến cho cô hiểu."
"Không phải anh ta chỉ là một kẻ nghiệp dư muốn gia nhập làng giải trí thôi sao? Bây giờ tôi sẽ giúp cô thu nhận anh ta."
Nói xong, anh ta vẫy tay với Lý Diễm, nói: "Đi gọi thanh niên kia tới."
"Tôi có chuyện muốn nói với anh ta."
Lý Diễm ngay lập tức cảm thấy như ăn phải chanh, không ngờ Tần Thiên trơ tráo ở lại, lại được lãnh đạo nhìn trúng.
Mạc Thông- đường đường là cha đỡ đầu của làng giải trí, đồng thời là ông chủ của Hoàng Triều Entertainment lại muốn nói chuyện trực tiếp với anh ta sao.
Đúng là quá may mắn mà!
Tuy rằng trong lòng buồn bực nhưng cô ta cũng không dám chậm trễ, vội vàng đi tới trước mặt Tần Thiên thấp giọng nói: "Anh đúng là may mắn."
"Biết anh một lòng muốn gia nhập làng giải trí, chị đây đã đề cử anh với Mạc tổng."
"Mạc tổng nể mặt tôi, bây giờ bảo anh qua đó."
"Công ty của anh ấy không tầm thường, tốt hơn Tinh Đồ chúng tôi rất nhiều."
"Hơn nữa tôi có thể cho anh biết một tin tức riêng, Tinh Đồ sẽ sớm bị bán cho Hoàng Triều cho nên anh ấy là ông chủ duy nhất."
"Qua đó nói chuyện tử tế đi, sau này tiền đồ vô lượng."
"Phát đạt rồi đừng có quên chị đây."
Tần Thiên cười nói: "Phụ nữ của giới giải trí đều thay đổi thất thường như vậy sao?"
"Chị ư, muốn chiếu cố tôi, cô cũng xứng sao?"
Lý Diễm mở to mắt, phản ứng lại, thẹn quá hoá giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tiểu tử, chưa thành công mà đã bắt đầu kiêu ngạo rồi à?"
"Tôi nói cho anh biết--"
"Tôi cũng nói cho cô biết, chờ bị đuổi việc đi." Tần Thiên ngắt lời Lý Diễm, đứng dậy, đi về phía sân khấu.
Nhìn thấy hắn đến gần, Mục Phi Phi càng bối rối hơn, cúi đầu không dám nhìn.
Thấy vẻ mặt đó của cô ta, Mạc Thông càng chắc chắn hơn về phán đoán trước đó của mình. Anh chàng đẹp trai này chính là người yêu cũ của Mục Phi Phi.