"Tiểu Long Long nói mau, có phải anh bị cô gái nhà người ta phá cửa bỏ trốn rồi không?"
"Anh thật đúng là nói lời hùng hồn nhất thì làm chuyện hèn nhất nha."
Nhiếp Thanh Long còn đang phản pháo lại: “Tôi không có, Nhị Cẩu đừng có nói bậy.”
Trần Nhị Cẩu cuối cùng cũng nhịn không được nữa, anh ta tag toàn bộ thành viên @all: “Nói cho các người một tin, câu nói vừa rồi là lão đại dùng điện thoại di động của tôi gửi.”
“Không ngờ tới phải không hahaha haha!”
Thử Vương: “Mẹ nó, để lộ rồi, mọi người tôi chưa nói gì cả, hôm nay các người chưa từng gặp tôi ở đây.”
Sau khi nói xong, avatar lập tức chuyển sang màu xám.
"Nhị cẩu, tôi không tin, trừ khi anh chụp ảnh lão đại để tôi xem.”
"Nhị Cẩu chụp đi, Tiểu Phá Hổ nhớ lão đại.”
"Cẩu Tử làm chút việc của con người đi, cho chúng tôi nhìn thấy lão đại”
Nhìn từng tin nhắn của mọi người, trong lòng Tần Thiên cảm thấy
rất ấm áp, hắn đột nhiên có chút nhớ những người anh em này.