Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hay là chờ xong chuyện trước mắt, tôi giới thiệu cho cậu một người bạn gái?"

Truy Phong trừng mắt nhìn Tần Thiên một cái, nói: "Không cần!”

“Đồ vô sỉ!”

Tần Thiên tức giận nói: "Cậu có thể nghi ngờ năng lực của tôi, nhưng không thể sỉ nhục nhân phẩm của tôi!”

Truy Phong cười lạnh nói: "Rõ ràng anh đã có vợ, nhưng lại còn dây dưa với đại tiểu thư.”

“Anh lợi dụng cơ hội trị bệnh cho lão gia tử để bắt chẹt cho cô ấy, tất nhiên cô sẽ nghe lời anh."

“Đại tiểu thư là ngọc nữ minh tinh cấp bậc Thiên Hậu, anh đối với cô ấy như vậy, anh không biết vô sỉ là gì sao?"

Trên mặt Tần Thiên đã có vẻ không nhịn được, trầm giọng nói: "Tôi và Liễu Như Ngọc trong sạch.”

“Đúng, tôi có thể nhìn ra cô ấy thích tôi, nếu tôi yêu cầu cô ấy chắc chắn cô ấy sẽ không từ chối.”

"Nhưng tôi muốn nói là tôi sẽ không làm chuyện như thế, cậu có tin không?"

Truy Phong lắc đầu nói: "Không tin.”

Sau đó còn bổ sung thêm một câu: "Ai tin.”

“Mẹ kiếp!” Tần Thiên nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Truy Phong, ước gì có thể nhảy xuống đánh một trận với anh ta.

Lúc này Tần Thiên đột nhiên nghe thấy tiếng trên cầu thang có người đến.

Tần Thiên đành phải nhịn.

Truy Phong cũng nghe thấy, sắc mặt lạnh lẽo, vội vàng đi đến lấy xương gà và chai rượu trên bàn ném ra ngoài vách núi.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Truy Phong mở ra một khe hở, tay cầm trường đao, lạnh lùng nói: "Làm gì?"

Cẩu Tam đứng ngoài cửa nhìn thấy khuôn mặt giống như tử thân của Truy Phong, trong lòng lập tức cảm thấy có chút sợ hãi.

“Không có việc gì, đưa cho anh chút đồ ăn."

“Xuân ca đặt dê nướng."

“Cẩu Tam đưa tới nửa cái đùi dê nướng, nhìn về phía sau Truy Phong một chút, nhìn thấy "thi thể" của An Quốc không có gì khác thường, lập tức lộ ra vẻ tươi cười.

Lúc chuẩn bị đi, bỗng nhiên hắn ta cảm thấy có gì đó không đúng, khịt khịt mũi ngửi ngửi, ngạc nhiên nói: "Mùi rượu từ đâu ra?”

“Anh đã uống rượu à?"

“Không phải anh không bao giờ uống rượu sao?"

Trong ấn tượng của Cẩu Tam, Truy Phong chính là một người gỗ, không dính đến rượu và thuốc lá

Truy Phong trầm mặt, lạnh lùng nói: "Ông đây khó chịu, uống chút rượu thì làm sao?”

“Cần cậu quản?"

Cẩu Tam nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của Truy Phong, hắn ta nuốt nước miếng, vội vàng nói: "Nên làm nên làm!”

"Lão gia tử bị hại chết, anh đau buồn uống chút rượu cũng là chuyện nên làm."

“Cái đó, không quấy rầy nữa, anh cứ uống tiếp đi.” Cẩu Tam nói xong vội vàng chuồn đi.

Truy Phong một lần nữa đóng cửa lại, gặm một miếng thịt dê nướng rồi nói: "Thơm quá.”

“Cái này so với gà nướng ngon hơn nhiều."

Truy Phong cố ý chọc tức Tần Thiên, nhưng lại không có nghe Tần Thiên đáp lại, anh ta ngẩng đầu nhìn thấy Tần Thiên đang trầm tư ngồi ở trên xà nhà như có điều suy nghĩ.

Truy Phong có hơi sững sờ, nói: "Không phải anh thật sự tức giận đấy chứ?”


"Vốn dĩ anh một chân đạp hai cái thuyền đúng là có chút vô sỉ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK