Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta ấp úng nói: ''Mọi người đều là đồng hương, giúp đỡ nhau chút đi.''

''Tôi vất vả lắm mới đến đây được.''

Nói rồi cô ta lo lắng nhìn ra phía ngoài, phát hiện không có người đuổi theo thì ánh mắt hiện lên sự đắc ý.

Đôi mắt rất xinh đẹp.

Mặc dù đeo khẩu trang nhưng có thể nhìn ra đây là một đại mỹ nữ.

Dáng người cũng rất chuẩn.

Tần Thiên hết cách nói: ''Tôi có chuyện quan trọng cần xử lí. Đến phía trước mời cô xuống xe.''

''Đừng mà, anh mang tôi đi cùng một đoạn được không.''

''Như vậy tôi cũng đỡ tiền xe. Đúng lúc tôi cũng muốn đến dãy núi Alps.''

''Cả ngày ở thành phố lớn chán muốn chết!''

Tần Thiên im lặng. Hắn có thể đoán được cô gái này không phải là gian tế mà đối phương phái đến cố ý tiếp cận hắn.

Chắc chỉ là ngoài ý muốn.

Tiếp theo đây rất có thể sẽ có một cuộc chiến sinh tử, mang theo một cô gái thì sẽ xảy ra chuyện gì chứ?

''Tiên sinh, người phương Đông các anh có một câu nói gì nhỉ, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu (1).''

(1) ý nói người con trai tốt luôn mong tìm kiếm được người con gái dịu dàng, đức hạnh làm vợ

''Cô gái này đã nói như vậy rồi, anh đồng ý nhường xe cho cô ấy đi chút đi.''

''Nếu không anh xuống xe. Tôi chở cô ấy.'' Lái xe Lan Thành dùng tiếng Trung bập bẹ của mình để nói chuyện.

Rõ ràng là Tần Thiên gọi xe trước, theo ý tài xế, nếu như Tần Thiên không đồng ý để cô gái này ngồi chung thì anh ta sẽ đuổi Tần Thiên xuống dưới.

Tần Thiên tức giận: ''Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu không phải dùng như vậy.''

Cô gái kia cười một tiếng, vỗ bả vai lái xe nói: ''Cảm ơn anh trai.''

Tần Thiên thấy xe đã sắp ra khỏi thành phố, xe đen phía sau vẫn bám theo sát, thay đổi kế hoạch cũng không kịp. Chỉ có thể đợi đến khi ra ngoài thành phố rồi tìm cơ hội hất cô gái này ra.

Hắn nhắm mắt lại dưỡng thần.

Cô gái kia tò mò nhìn hắn một cái nói: ''Không biết tên anh là gì?''

''Tần Thiên.''

''Tần tiên sinh, anh đến đây du lịch sao? Đi một mình?''

Tần Thiên lười nói nhảm với cô ta, tùy tiện gật nhẹ đầu.

Cô gái kia dường như có chút không phục, một đại mỹ nữ như cô cho dù đến nơi nào cũng sẽ có đàn ông chủ động đến bắt chuyện.

Cô ta cắn răng nói: ''Anh Tần, anh biết tôi không?''

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK