Cùng lúc đó, trong một căn biệt thự xa hoa, trong phòng sách.
"Ý cháu là, Tần Thiên sao?"
"Tần Thiên không những tới Cẩm Hồ, mà còn dẫn theo một nhóm cao thủ?"
Nghe Mã Kim Long mách, Dương Nguyên Khánh không khỏi nhíu mày.
Ông ta ngồi trên chiếc ghế ở sau bàn làm việc, vẻ mặt có hơi không chắc chắn.
"Đúng vậy đó cậu!"
"Cái thằng nhóc này đúng là khinh người quá đáng!"
"Cậu, cậu nhất định phải đòi lại công bằng cho cháu!"
"Cháu chỉ vừa mới có được sự tin tưởng của cha, ông ấy sắp cho cháu làm người thừa kế. Nếu không xử lý tốt chuyện này thì rất có thể vị trí người thừa kế sẽ là của Mã Kim Vũ mất."
Thấy Dương Nguyên Khánh im lặng không nói gì, một chàng trai trẻ tuổi ở bên cạnh không nhịn nổi, nói: "Cha, em họ Kim Long nói đúng đó."
"Xét về công về tư thì cha đều không thể cho qua chuyện này được."
"Cha ra lệnh đi. Con sẽ đích thân dẫn theo mấy người đi dạy dỗ tên họ Tần đó."
Tên anh ta là Dương Côn, chính là con trai độc nhất của Dương Nguyên Khánh, là thái tử chính tông của nhà họ Dương.
Anh ta lớn hơn Mã Kim Long hai tuổi, hiện giờ đã bắt đầu thay thế cha mình, đóng vai trò quan trọng trong thương mại buôn bán ở trong nước.
"Cậu, cậu còn chờ gì nữa?"
"Nếu còn đợi nữa, cháu sợ thằng Tần sẽ chạy mất."
"Một khi để nó chạy về Long Giang thì muốn bắt nó lại cũng khá khó." Mã Kim Long lo lắng thúc giục.
Dương Nguyên Khánh trầm ngâm thật lâu, cuối cùng mở miệng.
"Không."
"Hiện giờ chúng ta không thể động vào Tần Thiên được."
"Không những không thể động vào, mà chúng ta còn phải tìm cách kết thân với cậu ta."
"Vì sao ạ?"
Nghe Dương Nguyên Khánh nói vậy, cả Dương Côn và Mã Kim Long đều tỏ ra không thể tưởng tượng nổi.
Vẻ mặt Dương Nguyên Khánh trầm đi, ông ta nói: "Dương Côn, em họ con còn trẻ tuổi không suy nghĩ nhiều thì thôi."
"Còn con cũng suy nghĩ đơn giản như thế từ bao giờ vậy hả?"
"Con nói cho cha biết, chuyện quan trọng nhất trước mắt của chúng ta là gì?"
Dương Côn vội vàng nói: "Lấy được mảnh đất vua hồ Như Ý số một ạ."
Dương Nguyên Khánh nói trầm giọng: "Trong năm gia tộc lớn ở thành phố Cẩm Hồ, chỉ có nhà họ Dương chúng ta lấy bất động sản làm trụ cột."
"Mấy ngày nay, cha đi chào hỏi mấy nhà lãnh đạo, còn cho bọn họ chút lợi lộc ở các hạng mục khác."
"Bọn họ giúp chúng ta đặt giá thầu, giành được mảnh đất này. Nên vấn đề không lớn."
"Chỉ là, đây không phải là chuyện quan trọng nhất."
Mã Kim Long không cam lòng nói: "Còn có chuyện gì quan trọng hơn chuyện giành lấy mảnh đất vua hồ Như Ý chứ ạ?"
"Hơn nữa, chuyện này thì có liên quan gì tới Tần Thiên?"