Nhà họ Dương và nhà họ Mã đều cùng là một trong năm gia tộc lớn tại thành phố Cẩm Hồ, hơn nữa thứ hạng và sức mạnh nhà họ Dương còn trên cả nhà họ Mã.
Mã Kim Long tìm cách khác, cầu xin sự giúp đỡ từ nhà họ Dương, thế này còn lợi hại hơn là nhà họ Mã tự mình ra tay nữa đó!
Chỉ cần nhà họ Dương chịu ra tay, chắc chắn Tần Thiên sẽ phải chết!
"Là Kim Long đó à, trễ thế này rồi còn gọi cho cậu, có chuyện gì sao?" Trong điện thoại vang lên một giọng đàn ông ấm áp.
Mặc dù giọng nói này nghe ấm áp, nhưng lại khiến người nghe không khỏi run rẩy sợ hãi.
Đó chính là khí thế đặc biệt mà chỉ những người nắm chức vụ cao, nắm quyền sát sinh trong tay mới có được.
Dương Nguyên Khánh, từng vinh dự bước đến vị trí gia chủ khi chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Quản lý nhà họ Dương ở một nơi sóng ngầm cuộn trào như ở Cẩm Hồ đây, ông ta không những ổn định được cơ bản, mà còn khai mở ra một vùng trời mới.
Ở khắp thành phố Cẩm Hồ, trong cả hai giới chính thương, hai bên hắc bạch, nhắc tới Dương Nguyên Khánh không ai là không tán thưởng.
Bây giờ ông ta đã hơn bốn mươi tuổi, vẫn là gia chủ trẻ tuổi nhất trong năm gia tộc lớn.
Ở độ tuổi thành đạt, tràn đầy tham vọng.
Mã Kim Long còn kính sợ người cậu này hơn cả với Mã Trác Quần cha mình.
Cậu ta thở một hơi, cẩn trọng nói: "Cậu, cháu có một chuyện quan trọng muốn nói với cậu."
"Bây giờ cậu có tiện không? Cháu qua gặp cậu liền."
Dương Nguyên Khánh cười nói: "Kim Long à, chuyện cháu muốn nói có phải về chuyện đứa anh trai cùng cha khác mẹ của cháu muốn đấu thầu vua đất số một hồ Như Ý đúng không?"
"Ha ha ha ha."
"Mẹ cháu đã nói với cậu chuyện này rồi."
"Cháu yên tâm, có cậu ở đây, Mã Kim Vũ không thể thành công được đâu."
"Cậu biết cháu vẫn luôn muốn làm người thừa kế nhà họ Mã. Cháu yên tâm, chỉ cần cháu làm tốt, cậu sẽ giúp cháu lên được vị trí đó!"
"Cảm ơn cậu!" Mã Kim Long kích động: "Chỉ là bây giờ, chuyện cháu muốn nói không phải là chuyện của Mã Kim Vũ."
"Mà là còn có chuyện quan trọng khác."
"Cậu, chuyện này rất có thể liên quan đến cơ cấu quyền lực hiện tại của thành phố Cẩm Hồ."
"Cháu nói thật sao?" Dương Nguyên Khánh im lặng một lát, rồi nói: "Cháu tới nhà đi."
"Vâng!" Mã Kim Long cúp máy, hưng phấn đi ra ngoài.
Nghĩ đến điều gì, cậu ta lại nói với Ôn Văn: "Trước khi tôi giết chết Tần Thiên, nhất định phải phong tỏa mọi thông tin về chuyện ở đây tối nay."
"Ông đây không gánh nổi cái người này!"
Ôn Văn vội vàng đồng ý.
Nhóm người Tần Thiên về đến khách sạn.
"Lưu tổng, ông cũng tới đây sao?"
"Ông vẫn ổn chứ?"
"Tần Thiên, rốt cuộc mọi chuyện là thế nào?"
"Lúc nãy em nghe thấy ngoài cửa có tiếng đánh nhau, có phải là người nhà họ Mã không?" Nhìn thấy bọn họ, Tô Tô kích động nói.
Tần Thiên cười nói: "May mà không phải hổ thẹn, nhìn chung thì mọi việc đã được giải quyết rồi."
"Bây giờ Vận chuyển nhanh Thông Đạt đã về đến tay ông chủ Lưu, vợ à, em có thể nói chuyện với ông chủ Lưu về chuyện hợp tác rồi."
"Thật sao?"
"Vậy thì tốt quá!" Tô Tô mừng rỡ: "Lưu tổng, chúng ta vẫn có thể tiếp tục hợp tác theo hợp đồng trước đây chứ?"