Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái này còn không đủ nói rõ vấn đề sao?”

Trong mắt của cô ta hiện lên một tia ác độc, cười lạnh nói: "Tần Thiên, thù mới nợ cũ, bà đây hôm nay sẽ tính toán rõ ràng với anh!"

“Đổng sư phụ, chúng ta đi!”

Lúc này đã là mười giờ tối, tất cả mọi người đều ở nhà quay quần với nhau, người đi ngoài đường rất ít..

Tần Thiên làm bộ như không biết bị theo dõi, theo một con đường nhỏ tối tăm đi về phía trước.

Bỗng nhiên, có một chiếc đèn xe chói mắt chiếu tới, trong tiếng ồn ào của động cơ xe, mấy chiếc Mercedes xông tới, bao vây hắn lại.

Tần Thiên híp mắt, nhìn thấy ở giữa một chiếc xe có một người phụ nữ đứng ở giữa.

Năm năm trước hắn gặp Tô Nam một lần.

Cô ta là em họ của Tô Tô cho nên có vài phần giống với Tô Tô, khách quan mà nói có thể xem là một mỹ nữ.

Nhưng mà, Tô Tô đẹp không chỉ có ở vẻ ngoài mà còn đẹp ở khí chất ở nội hàm.

Đó là một loại khí chất trời ban không phải ai cũng có được.

So ra, Tô Nam chỉ là một cái vỏ bọc không hơn khôn kém.

Năm đó cô ta chẳng qua mới hơn hai mươi tuổi, nhìn có hơi non nớt.

Hôm nay nhìn lại, trên người cô ta toàn là đồ hiệu, đứng thật xa nhưng vẫn nghe mùi nước hoa xộc vào mũi.

Xem ra, cô đã hoàn toàn thích ứng với cuộc sống của thiếu phu nhân nhà giàu rồi.

“Tần Thiên... Quả nhiên là anh." Nhìn Tần Thiên bị bao vây, Tô Nam ôm cánh tay, châm một điếu thuốc lá.

Cô ta ra vẻ cao cao tại thượng, ra vẻ mình là một người đang thắng thế.

“Có chuyện gì sao?" Tần Thiên nhíu mày hỏi.

“Còn giả bộ hồ đồ với tôi?" Tô Nam phun một ngụm khói về phía trước nói, "Chuyện anh vừa làm ở Tô gia, tôi biết cả rồi.”

“Bây giờ, ngoan ngoãn theo tôi trở về, dập đầu xin lỗi gia gia, ba mẹ và em trai tôi.”

“Nể tình anh là chồng của Tô Tô, tôi có thể để cho anh sống sót rời khỏi Long Giang.”

“Nếu không, anh không muốn chuyện năm năm trước lại tái diễn chứ?”

“Nước sông uống ngon không?”

Hả?

Trong lòng Tần Thiên khẽ động, nói: “Cô biết năm năm trước là ai vứt tôi xuống sông?”

Tô Nam cười lạnh: "Tôi không chỉ biết điều này, tôi còn biết năm năm trước anh bị oan.”

“Lúc đó anh cũng không cưỡng ép Tô Tô, là dược tính của Tô Tô phát tác, đúng lúc anh chạy tới mà thôi. Gặp phải đại mỹ nữ như vậy, không có người đàn ông nào có thể từ chối được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK