Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tàn Kiếm thoáng sửng sốt, vội nói: “Phải.”

“Ban đầu chỉ có ông chủ cũ và mười mấy người bọn tôi, đặt tên là Thiên Phạt cũng có nghĩa là thay trời trừng phạt.”

“Sau này anh em gia nhập càng lúc càng nhiều, để tiện phân biệt và quản lý mới chính thức đổi tên là Diêm Vương Điện.”

Tần Thiên nói: “Không phải chú muốn khôi phục Diêm Vương Điện, điều tra rõ chân tướng của trận đại chiến đó, báo thù cho các anh em đã chết sao?”

Tàn Kiếm kích động nói: “Thiếu chủ, cậu đồng ý rồi ư?”

Lúc ở Sở Châu, Tần Thiên chỉ nói có kế hoạch, nhưng không nói cụ thể là gì. Cho đến bây giờ, Tàn Kiếm cũng vẫn không dám suy đoán.

Bởi vì ông ấy biết, muốn tra rõ chân tướng của trận đại chiến đó, báo thì cho các anh em đã chết là một chuyện khó khăn như thế nào.

Kẻ thù phải đối mặt sau lưng, rất có thể là một thế lực đen tối lớn nhất, độc ác nhất, xảo quyệt nhất và tàn bạo nhất trên thế giới.

Một khi bước chân lên con đường này, chẳng khác nào treo đầu trên thắt lưng. Có thể sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào.

Mà Tần Thiên bây giờ, mặc dù là đồ đệ của ông chủ cũ. Nhưng, một tay hắn lập ra Thần Vương Điện, cực kỳ giàu có, đi đến đâu cũng được mọi người tôn trọng.

Có điều kiện này, hắn hoàn toàn có thể làm theo ý muốn, sống một cuộc sống thần tiên mà tất cả mọi người đều ao ước.

Hắn sẽ từ bỏ những điều này, chấp nhận nguy cơ mất đầu, dấn thân vào con đường báo thù sao?

Ánh mắt Tần Thiên sâu xa, giống như biển cả sâu không thấy đáy, trong ánh sáng lấp lánh phản chiếu lại nổi bật lên ánh sáng của hai ngôi sao.

Đối mặt với sự nghi ngờ của Tàn Kiếm, hắn kiên quyết gật đầu: “Con đường báo thù, sẽ bắt đầu từ việc xây dựng lại Thiên Phạt.”

“Chú Tàn, cháu từng nghe sư phụ nói đến một vài cách khi tập luyện ban đầu của Thiên Phạt mọi người.”

“Ông ấy đưa các chú chạy đến rừng rậm Amazon, để các chú sống trong môi trường tàn bạo, mỗi ngày đều vật lộn với đủ loại thú dữ, ở lại đó hai năm.”

“Bây giờ, chú vẫn còn không hiểu lý do cháu bảo chú mua lại khu vườn hoang dã này sao?”

“Mặc dù cháu không thể nào đưa các chú đến rừng rậm Amazon, nhưng mà nơi này có thể dùng như một khu rừng thu nhỏ.”

Tàn Kiếm đã kích động đến mức không nói nên lời.

Lúc này, trận chiến ở khu vực sói cuối cùng cũng đã bắt đầu.

Một con sói xanh, giống như bóng ma trong màn đêm, không tiếng động nhảy vọt lên, lao về phía Thiết Ngưng Sương.

Thiết Ngưng Sương như mũi tên nằm trên dây cung, cơ thể cô ta nhấp nháy, trong khi tránh con sói xanh thì một tia sáng bén ngót lóe lên ở trong tay, bất ngờ rạch một đường ở phần bụng của con sói xanh.

Đôi mắt Tần Thiên sáng lên.

Quả nhiên cô gái này có hơi đẫm máu, cũng thật sự có chút bản lĩnh.

Bị mùi máu tươi kích thích, càng nhiều sói hoang từ trong bụi cỏ tru lên và lao thẳng về phía Thiết Ngưng Sương.

Tần Thiên kích động nói to: “Chú Tàn, bây giờ cháu giao căn cứ này cho chú. Cần bao nhiêu tiền, cháu sẽ cung cấp không giới hạn.”

“Cháu chỉ hỏi chú một câu, chú có thể vì cháu, vì Diêm Vương Điện đã giải tán, vì những anh em đã chết xây dựng lại một ‘Thiên Phạt’ không?”

“Cảm ơn thiếu chủ!”

“Lão nô nhận lệnh!” Tàn Kiếm chống nạng sắt, run rẩy quỳ xuống đất.

Nước mắt trào ra trong mắt ông ấy.

Bây giờ, cuối cùng ông ấy đã yên tâm. Thiếu chủ trước mặt không khiến ông ấy thất vọng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK