Sau khi Triệu Thiên Nhạc vào chỗ thì những người còn lại mới dựa theo vai vế và địa vị mà nhao nhao ngồi xuống hai bên bàn.
Ngồi bên tay phải Triệu Thiên Nhạc là một người trung niên ánh mắt âm trầm lạnh lẽo.
Ông ta là chú ba của Triệu thị, cũng là em trai ruột của Triệu Thiên Nhạc, tên là Triệu Thiên Cơ.
Ngồi sau lưng Triệu Thiên Cơ là con của ông ta - Triệu Khải.
Triệu Khải cũng mặt không cảm xúc, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.
Đám người cảm nhận được bầu không khí nghiêm trọng nên không ai nói chuyện.
Triệu Thiên Cơ nhìn cái ghế trống không đối diện rồi cười lạnh và nói: "Anh hai, anh cả lại không tới sao?"
"Anh ta không muốn quấy rầy, cả hội nghị từ đường mà cũng không tham gia."
Triệu Thiên Nhạc chính là cha của Triệu Húc, đứng thứ hai trong ba anh em.
Vị trí bên tay trái của ông ta trống không, đó vốn là chỗ của anh cả Triệu Thiên Bằng.
Những năm gần đây Triệu Thiên Bằng rất ít tham gia hội nghị gia tộc. Nhưng cho dù ông không đến thì cũng không ai dám chiếm vị trí đó.
Bởi vì tộc nhân đều biết vị trí gia chủ này vốn là Triệu Thiên Bằng ngồi vào.
Triệu Thiên Bằng là anh cả, hơn nữa tuổi trẻ tài cao, có dũng có mưu.
Vốn là đứa con tài năng, không ngờ lại bị tình vây khốn, vì một người đàn bà mà trở mặt với cụ ông.
Sau khi cụ ông qua đời, đến nay ông vẫn chưa lập gia đình.
Ông không có ý muốn quản lý chuyện gia tộc nên Triệu Thiên Nhạc đứng thứ hai mới ngồi vào vị trí gia chủ.
Anh cả mà không có con cháu khiến vị trí của Triệu Thiên Bằng ở nhà họ Triệu cũng tương đối vi diệu.
Có thể nói ông là một người cô đơn, sinh hoạt nhàn tản, thoát ly thế sự.
Mọi người cũng không cần thiết đi nịnh bợ ông.
Thậm chí mấy người anh em họ phương xa đangđảm nhiệm chức vụ tương đối quan trọng trong gia tộc đã không để Triệu Thiên Bằng vào mắt.
Bây giờ hai phái quan trọng nhất của nhà họ Triệu chính là Triệu Thiên Nhạc và Triệu Thiên Cơ.
Nghe Triệu Thiên Cơ nói vậy, Triệu Thiên Nhạc trầm giọng mà nói: "Anh cả gọi điện thoại cho tôi bảo rằng phải đi Đông Hải khảo sát một dự án đầu tư."
"Anh cả nhàn tản quen rồi, ảnh không muốn tới thì chúng ta không cần cưỡng cầu."
"Chú ba, chú còn gì muốn nói không?"
"Nếu không thì tôi tuyên bố đại hội hôm nay chính thức bắt đầu."
Triệu Thiên Cơ khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Rốt cục cũng bắt đầu.
Dưới ánh mắt uy nghiêm của Triệu Thiên Nhạc, mười mấy tộc nhân đều cảm nhận được áp lực.
Những người cùng một phái với Triệu Thiên Cơ lại có tật giật mình mà cúi đầu.
"Hôm nay tổ chức hội nghị tông tộc khẩn cấp là vì một phong thư. Phong thư này vừa được người ta gửi cho tôi vào sáng sớm hôm nay, đến từ An Quốc tỉnh Nam Giang."
Nghe thấy lời này, phòng họp lập tức rối loạn cả lên.
Tỉnh Nam Giang là mục tiêu kế tiếp mà nhà họ Triệu bọn họ muốn chiếm được!
Đây là kế hoạch chiến lược đã sớm định ra.
Chỉ khi nào giành được Nam Giang thì nhà họ Triệu mới có thực lực tranh hùng với toàn bộ gia tộc quyền thế phương Nam.
Mà An Quốc là vua của Nam Giang.
Ông ta đột nhiên gửi thư là muốn làm gì?