Trong phòng làm việc, vẻ mặt Lưu Xán đầy lo lắng nói: "Ngài Tần, rốt cuộc cậu nghĩ gì vậy?"
"Cho dù cậu thực sự muốn tranh thì cũng không thể nói với Dương Côn chứ."
"Đây không phải là tự chui đầu vào rọ sao!"
Tần Thiên cười nói: "Không cần phải lo, tôi tự có kế hoạch của mình."
"Lưu Xán, ông hẳn là bận việc nhỉ? Đừng quên chuẩn bị một chút, tối nay tham dự buổi tiệc này với tôi."
Nói rồi hắn rời khỏi phòng làm việc, quay về khách sạn.
Hiện tại khách sạn này tạm thời là trụ sở chính của bọn họ.
Về đến phòng, Tần Thiên đóng cửa lại, gọi một cuộc điện thoại dài.
Đối phương là hội trưởng của thương hội Long Giang, Thiết Lâm Phong.
Trong điện thoại, Tần Thiên và Thiết Lâm Phong thảo luận tỉ mỉ kế hoạch tiến quân vào thành phố Cẩm Hồ. Chỉ có một mình hắn thì có vẻ quá ít ỏi.
Thế nên hắn muốn kéo toàn bộ thương hội qua.
Phải mang toàn bộ xí nghiệp ở Long Giang đến mở rộng làm ăn phát triển rầm rộ.
Bản thân Thiết Lâm Phong không có vấn đề gì, ông ấy tình nguyện đi theo Tần Thiên. Hơn nữa bọn họ vốn có đầu tư ở thành phố Cẩm Hồ, nhưng có điều vẫn đang dở sống dở chết.
Hiện tại có thể mượn cơ hội này để hồi sinh những khoản đầu tư kia thì đương nhiên là một chuyện tốt.
Nhưng những người khác thì còn phải họp để bàn bạc.
Nửa tiếng sau, Thiết Lâm Phong gọi điện thoại tới.
Ngô Thiên Hùng trong ngành bất đổng sản và Lý Thành Nam trong ngành y dược sẵn sàng đi theo Tần Thiên tới thành phố Cẩm Hồ phát triển.
Tần Thiên lập tức hạ lệnh để bọn họ chuẩn bị một chút, tổ chức thành đoàn đi tới Cẩm Hồ.
Nhất là Ngô Thiên Hùng. Bước tiếp theo là cạnh tranh đất vua hồ Như Ý, nơi ông ta sẽ có ích.
Vừa đúng lúc Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết hộ tống Tô Tô về Long Giang. Hai người bọn họ có thể hộ tống Thiết Lâm Phong, Ngô Thiên Hùng và Lý Thành Nam đến đây.
Buổi chiều, đoàn người lập tức ngồi máy bay tới Cẩm Hồ.
Khi nghe Tần Thiên nói muốn giành vua đất hồ Như Ý, Ngô Thiên Hùng kích động không thôi.
Thì ra mảnh đất vua này đã trở thành thứ quý giá ở trong toàn bộ giới bất động sản. Không ai là không muốn chấm mút một chút cả.
Ngô Thiên Hùng cũng không ngoại lệ.
Chỉ có điều ông ta tự biết mình, biết bản thân không có khả năng đó nên không dám hy vọng xa vời.
"Ngài Tần, anh nói đi, cần tôi phối hợp thế nào?'
"Có ngài Tần dẫn đầu, lúc này tôi cũng muốn cạnh tranh với ông lớn của thành phố Cẩm Hồ một phen!" Ông ta kích động nói.
Tần Thiên gật đầu: "Lần này chúng ta hợp tác."
"Ngô tổng dẫn đầu, tôi sẽ bỏ vốn."
"Hội trưởng Thiết, Lý tổng, các ông có thể đầu tư nếu muốn. Chúng ta dựa theo tỷ lệ sở hữu, cùng giành lấy mảnh đất này."
"Sau khi xây xong, cũng có thể đặt trụ sở công ty của mọi người."
Thiết Lâm Phong và Lý Thành Nam cũng là một trong những thương nghiệp lớn ở Long Giang. Thế nhưng tới thành phố lớn như Cẩm Hồ này, bọn họ cảm giác mình chỉ là con tôm con tép bé nhỏ.
Hiện tại, Tần Thiên muốn dẫn dắt bọn họ làm chuyện lớn như vậy, có thể tượng tượng được tâm trạng bọn họ kích động đến mức nào.
Mấy người lại cặn kẽ bàn bạc một số kế hoạch.
Khoảng sáu giờ, quản gia của Dương Côn gọi điện tới, nhắc nhở Tần Thiên tám giờ diễn ra bữa tiệc, đừng đến muộn.
Đến đó bọn họ sẽ cử người tới cửa khách sạn đón.
Tần Thiên cười nói: "Nói với cậu chủ của các người, tôi đã nói đi thì nhất định sẽ đi."