Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạt Đán đỏ mặt và nói: “Tôi không có WeChat, đó là thứ gì?”

Trần Nhị Cẩu cười nói: “Cái này không quan trọng, dù gì thì chúng ta để lại thông tin liên lạc là được.”

“Đúng rồi Đạt Đán, bây giờ trên đảo bọn cậu có bao nhiêu Mafia?”

“Cậu có biết lần này ông chủ Nhị mời lão đại của chúng tôi tới làm gì không?”

Tần Thiên cười không nói lời nào, hắn biết rằng Trần Nhị Cẩu đã đi loanh quanh từ lâu, nhưng thực tế cậu ta vẫn muốn lấy một số thông tin từ miệng Đạt Đán.

Suy cho cùng thì nơi mà họ sẽ đến là Đảo Mafia nổi tiếng thế giới.

Trong trường hợp thông thường, Mafia sẽ không bao giờ mời các thế lực khác đến lãnh thổ địa bàn của họ.

Lần phá lệ vì Tần Thiên, mặc dù trước mắt xem ra là có ý tốt, nhưng không thể không đề phòng.

Tục ngữ có câu, vua không gặp vua. Nhưng mà bây giờ, vua sẽ sớm gặp vua, nếu có bất kỳ xích mích nào giữa hai vị vua vậy thì phải làm sao?

Một khi trở mặt, chỉ dựa vào hai người bọn họ làm sao có thể thoát khỏi đảo Sicilia?

Nhị Cẩu phải có một kế hoạch phòng bị.

Lần này, Đạt Đán trực tiếp trả lời: “Có năm triệu người trên đảo, gần một nửa trong số họ là người nhà của chúng tôi, phần còn lại cũng là bạn bè của chúng tôi.”

Trần Nhị Cẩu sửng sốt, anh ta và Tần Thiên nhìn nhau, trong mắt đều có vài phần kinh ngạc.

Theo ý của Đạt Đán thì người nhà của họ, cũng tức là anh em trong tổ chức, lên tới hai triệu người.

Ở một góc độ nào đó, đã gần như tương tự như một đất nước nhỏ.

“Còn về lí do tại sao cha nuôi mời Tần tiên sinh...” Đạt Đán nhìn Tần Thiên: “Tôi nghĩ Tần tiên sinh có lẽ đã biết.”

Tần Thiên gật đầu, trầm ngâm một lát, hắn nói: “Ông chủ Nhị hồi phục tốt chứ?”

Đạt Đán đứng dậy và chào Tần Thiên theo nghi thức trang trọng nhất của nơi đây.

“Cha nuôi hồi phục rất tốt, ông ấy luôn khen ngợi văn hóa phương Đông rất sâu sắc, thần châm của Tần tiên sinh rất có hiệu quả.”

“Ông ấy nói chỉ tiếc một điều là lần trước không gặp được anh.”

Trần Nhị Cẩu nhìn Tần Thiên cười nói: “Ông ấy không gặp được anh, nhưng anh đã chữa bệnh cho ông ấy rồi, nói như vậy, anh đã nhờ tên Vương Bá Niên kia ra tay à?”

Tần Thiên mỉm cười gật đầu.

Trần Nhị Cẩu cau mày nói: “Anh rốt cuộc đã thực hiện giao dịch gì với ông chủ Nhị?”

Tần Thiên cười nói: “Lát nữa cậu sẽ biết thôi.”

“Nhị Cẩu, nếu như tin tức mà ông chủ Nhị đưa ra giống với điều mà tôi đã dự đoán trước đó, vậy thì chuyện năm đó của lão đầu tử rất có khả năng sẽ có chút manh mối.”

“Anh nói cái gì?” Sắc mặt Trần Nhị Cẩu thay đổi kịch liệt.

Lúc này, trong mắt anh ta đầy sát khí, không còn dáng vẻ của một tên hâm chảy nước dãi khi xem ảnh của người nổi tiếng nữa.

Anh ta biết, lão đầu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK