Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ thật bà ấy đã sớm đoán được Triệu gia muốn liên hợp với họ để đối phó Tần Thiên và An Quốc, nhưng bà ấy không ngờ Triệu Húc lại muốn dùng danh nghĩa liên hôn.

"Triệu công tử, cậu xác định không phải nói giỡn đó chứ? Xưa nay cậu và con gái tôi chưa từng gặp mặt, sao lại nói là thích." Ngọc Linh Lung lạnh lùng nói.

Triệu Húc vội vàng nói: "Dù chưa gặp mặt, nhưng tôi đã ngưỡng mộ cô ấy từ lâu. Dì Lâm, chẳng lẽ dì cảm thấy nhân tài Triệu Húc này cộng thêm dòng dõi Triệu gia không xứng với con gái dì sao?"

Ngọc Linh Lung cắn răng không nói.

Liêu Kiệt cười lạnh và nói: "Triệu Húc công tử là con trai của gia chủ chúng tôi, còn là người thừa kế đại nghiệp của Triệu gia. Thanh Dao tiểu thư gả vào Triệu gia sẽ là Thiếu phu nhân."

"Triệu gia và Bắc Giang liên hôn với nhau để liên thủ đối phó Tần Thiên và An Quốc rồi chia đều Nam Giang. Chư vị, tôi nghĩ các người đều hiểu chỗ tốt trong đó, chẳng lẽ các người muốn từ chối sao?"

Ngũ Hổ Bắc Giang Tướng nhìn nhau, đều lộ ra vẻ vui mừng.

Đúng vậy, nhìn thế nào thì chuyện này cũng rất tốt.

Triệu Húc tuấn tú lịch sự, lại là người thừa kế Triệu gia, có thể nói Lưu Thanh Dao gả cho hắn ta đã là trèo cao.

Sau khi kết hôn, Triệu gia và Bắc Giang chính là thông gia.

Có quan hệ này mà đôi bên liên thủ thì nhất định có thể chơi chết Tần Thiên và An Quốc.

Dư Thắng cười nói với Ngọc Linh Lung: "Lâm tổng, khi Lưu Vương còn sống luôn muốn lựa chọn một cuộc hôn nhân tốt cho Thanh Dao tiểu thư. Hiện tại nhìn từ phương diện nào thì Triệu Húc công tử cũng là lựa chọn tốt nhất. Chẳng lẽ Lâm tổng còn có gì băn khoăn sao?"

Những người còn lại đều nhao nhao thuyết phục.

"Đúng vậy Lâm tổng, mau chấp nhận đi!"

"Không thể bỏ lỡ cơ hội báo thù cho Lưu Vương!"

"Lâm tổng, không phải bà cũng muốn báo thù cho Lưu Vương sao? Ông ấy là chồng của bà đấy."

"Lâm tổng, tận dụng thời cơ đi!"

Đối mặt với những lời thúc giục của Ngũ Hổ, Ngọc Linh Lung trầm mặc. Nếu như bà ấy không chấp nhận thì chính là không muốn báo thù cho Lưu Triệt.

Về tình về lý đều không thể nói nổi.

Bỗng nhiên, bà ấy nghĩ ra cách ứng phó nên lạnh lùng nói: "Chuyện báo thù là việc công. Nhưng hôn sự của Thanh Dao là việc tư, là chuyện nhà của chúng tôi. Tôi cảm thấy không nên nói nhập làm một."

"Dựa vào hiểu biết của tôi đối với Thanh Dao thì nó sẽ không tùy tiện kết hôn với một người xa lạ. Cho nên Triệu công tử, thật có lỗi đã làm cậu đi một chuyến không công rồi. Tôi không đồng ý cuộc hôn nhân này."

Triệu Húc và Liêu Kiệt đều biến sắc.

Họ không ngờ Ngọc Linh Lung lại từ chối chuyện tốt như vậy.

"Lâm tổng ——" Tôn Anh còn muốn nói gì đó.

Ngọc Linh Lung lại lạnh lùng nói: "Tôi nói đây là chuyện nhà của tôi."

Tôn Anh và Tứ Hổ còn lại đành ngượng ngùng ngậm miệng.

Mặc dù Ngọc Linh Lung là phụ nữ, nhưng hiện tại bà ấy là vua của Bắc Giang.

Hơn nữa năng lực mà Ngọc Linh Lung biểu hiện ra trên nhiều khía cạnh cũng làm Ngũ Hổ thần phục.

Nếu Ngọc Linh Lung đã quyết định thì họ cũng cảm thấy không nên dùng hạnh phúc cả đời của Lưu Thanh Dao để giải quyết vấn đề.

Trong mắt Triệu Húc lướt qua một tia oán độc.

Hắn ta ra đời đã ngậm thìa vàng, từ nhỏ đến lớn bên cạnh hắn ta toàn là kẻ nịnh bợ.

Cả nước có bao nhiêu cô gái muốn gả cho hắn ta, đếm cũng đếm không hết.

Không ngờ hắn ta đích thân đến nhà cầu hôn mà lại bị từ chối.

Giờ phút này, hắn ta hận không thể xông lên bắt lấy Ngọc Linh Lung để trút giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK