Lôi Báo là đội trưởng của nhóm Rồng đóng quân ở Long Giang. Bất kỳ biến động bất thường nào ở nơi này đều không thể thoát khỏi tai mắt của anh ta.
Bây giờ nên là lúc để họ chính thức làm quen với nhau rồi. Sự hợp tác của ba hệ thống cũng thuận lợi hơn cho công việc.
Đương nhiên, Tần Thiên còn có mục đích khác, đó chính là nhân cơ hội này, công khai lộ diện và câu thêm vài con cá nhỏ nữa.
Ngày hôm qua, Mã Hồng Đào đến sơn trang Mãnh Thú đã bị một nhóm người lôi đi uống rượu.
Theo truyền thống của sơn trang Mãnh Thú, sau khi uống rượu vào khu vực mãnh thú và chiến đấu bằng tay không.
Nghe Tần Thiên nói hôm nay mẹ của Tô Tô chính thức nhận em gái mình làm con gái nuôi nên mời phụ huynh là anh ta tới đây thương lượng một chút.
Mã Hồng Đào vô cùng kích động. Sau khi thay quần áo mới liền đến Long viên.
Từ lúc khởi hành Mã Hồng Đào đã chuẩn bị tinh thần vậy mà khi nhìn thấy Long viên to lớn này vẫn không khỏi trố mắt kinh ngạc. Trước đây lúc hắn đi theo Tề Xuân còn chưa bao giờ được thấy nơi xa hoa lộng lẫy như thế này.
Có thể nói Long viên trước mặt hắn bây giờ còn vượt xa những biệt thự xa hoa hắn từng thấy. Trong không khí mang mùi thảo dược nhẹ nhàng làm nơi đây như một bức tranh. Không chỉ có vậy hắn còn thấy ở cổng vào và cả trong khuôn viên có rất nhiều bảo vệ. Vừa nhìn là biết những người này đều có năng lực cao.
Hắn hít một hơi để ổn định lại tâm tình của bản thân rồi mau chóng bước vào trong.
“Anh trai!” Tiểu Tước vui vẻ chạy tới.
Nhìn thấy em gái vẫn vui vẻ bình yên giống như một cô công chúa nhỏ, ánh mắt Mã Hồng Đào lại lần nữa đỏ lên. Em gái hắn đúng là một cô bé ngoan, cũng rất xinh đẹp. Hắn cảm thấy có lỗi khi lúc trước em hắn phải theo hắn lăn lộn.
“Anh trai, mẹ nuôi và chị Tô, còn có anh Thiên đối xử với em rất tốt. Anh không cần lo lắng cho em nữa.”
“Em cũng biết mấy năm nay em làm vướng tay vướng chân anh, sau này anh cứ yên tâm đi làm chuyện của mình.”
Từ trước tới nay hắn chưa bao giờ nghe thấy em gái nói những lời tâm tình thế này. Bây giờ Mã Hồng Đào chỉ cảm thấy cả lồng ngực nóng bừng. Cảm thấy bản thân như được tái sinh, trước mắt hắn cả thế giới như rực sáng.
“Em gái, sau này đi theo mẹ nuôi nhất định phải ngoan nhé.”
“Ngoan ngoãn hiếu thảo với mẹ nuôi, nghe lời chị Tô Tô biết chưa?” Hắn dặn dò em gái.
“Vâng, em biết rồi.” Mã Tước ngoan ngoãn gật đầu.
Đến đây nhìn thấy Dương Ngọc Lan là một vị phu nhân đầy lòng trắc ẩn, hắn cũng cảm nhận được Dương Ngọc Lan thật sự yêu quý em gái hắn.
Hắn quỳ xuống dập đầu, nghẹn ngào nói: “em gái tôi sau này nhờ cậy vào phu nhân.”
“Mau đứng dậy!” Dương Ngọc Lan vội vã đỡ Mã Hồng Đào dậy. “Một người đàn ông như cậu phải đưa Tiểu Tước theo bên người mấy năm nay cũng đã rất vất vả rồi.”
“Cậu yên tâm sau này tôi sẽ chăm sóc Tiểu Tước. Cậu cứ đi xây dựng sự nghiệp đi. Tôi sẽ coi Tiểu Tước như con gái ruột mà chăm sóc.”
Tô Tô đứng bên cạnh đùa: “Mẹ, trong mắt mẹ còn có con gái ruột?”
“Con bị đuổi ra khỏi cửa rồi còn gì!”
Dương Ngọc Lan bật cười: “Tại con suốt ngày làm mẹ tức!”
“Qua vài ngày nữa biệt thự cần sửa lại, tôi đưa em gái anh chuyển qua bên kia. Sau này mẹ con tôi sẽ chăm sóc em ấy.”
Nói thêm vài câu nữa thì Lôi Báo nhắn tin tới thông báo đã sắp xếp xong khách sạn.
Tần Thiên cười nói: “Đi thôi, chúng ta qua bên khách sạn.”
Mọi người mau chóng đi ra xe tới khách sạn, Lôi Báo đã bao nguyên một phòng lớn đặt 10 chiếc bàn. Tần Thiên thấy đám người Thiên Phạt do Tàn Kiếm dẫn tới nổi bật vô cùng. Bây giờ Mã Hồng Đào cũng coi như thành viên của bọn họ. Chuyện ngày hôm nay cũng được tính như chuyện vui của Mã Hồng Đào.
Mọi người đều thân thiết như người nhà nên ai cũng rất vui vẻ. Tần Thiên gọi Lôi Báo, Lãnh Phong và Tàn Kiếm ra riêng để giới thiệu cho nhau.
Biết Lôi Báo là đàn em của Nhiếp Thanh Long nên Lãnh Phong cười lạnh: “Cẩu Vương nhà tôi và Nhiếp Thanh Long các anh là đối thủ cũ. Anh Lôi có thời gian chúng ta đấu với nhau một trận?”
Lôi Báo cũng cười đáp: “Người anh em Lãnh Phong bao giờ rảnh tôi đây xin tiếp đãi.”