Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vừa hay anh cũng có chút chuyện muốn nói với em. Tô Tô, chúng ta tới chỗ khác nói đi.”

Dưới sự thúc giục của mọi người Tô Tô khó có thể từ chối được, hơn nữa cô rất không quen với bầu không khí này, có thể nhanh chóng rời đi cũng tốt.

Vì vậy cô đỏ mặt gật đầu, cùng Tiết Nhân rời khỏi tiệc rượu.

“Mọi người cùng uống nào!”

“Cái đó, còn ai chưa thêm wechat của tôi thì mau quét mã QR nào.”

“Bài thuốc gia truyền Kim Cương Hoàn, sau khi uống xong chữa khỏi bách bệnh, cơ thể khỏe mạnh!”

......

Các thành viên của Nhóm Rồng do Lôi Báo sắp xếp bởi vì không có thư mời, nên chỉ có thể canh giữ ở bên ngoài.

Nhìn thấy Tô Tô nói nói cười cười với một chàng trai trẻ tuổi rồi lên một chiếc Alphard.

Cậu ta vội vàng thông báo cho Lôi Báo rồi sau đó đi theo.

Tại khách sạn Kim Long.

Tiết Nhân đã đặt phòng tổng thống đắt nhất.

“Thật không ngờ anh lại là thiếu gia của tập đoàn Kiến Nhân, tôi nhớ không nhầm thì tập đoàn Kiến Nhân là doanh nghiệp lâu đời của Long Giang chúng ta.”

“Anh giấu kỹ thật đó.”

“Có điều, nếu anh đã tới Long Giang vậy tại sao lại không về nhà ở?” Vì để giảm bớt sự ngại ngùng, Tô Tô tùy tiện hỏi.

Tiết Nhân cười nói: “Mặc dù Long Giang vẫn còn có không ít sản nghiệp của nhà anh, nhưng trọng tâm của bọn anh bây giờ là tỉnh thành.”

“Biệt thự cũ trong nhà đã lâu không có người ở nên anh lười quét dọn.”

“Tô Tô, không ngờ lại có thể gặp lại em ở đây. Nào, chúng ta uống một ly.”

Anh ta một chai rượu vang đỏ cao cấp.

Tô Tô do dự nói: “Như vậy, không được hay cho lắm?”

“Thời gian không còn sớm, chúng ta nên nhanh chóng nói về thỏa thuận bồi thường đi, tôi vẫn đang chờ đi về đây.”

“Gấp gáp gì chứ.”

“Chẳng lẽ tình nghĩa bạn học cũ của chúng ta không bằng một thỏa thuận bồi thường sao?”

“Uống xong anh còn có chuyện muốn nói với em.”

Tô Tô không thể từ chối, chỉ đành nhấp một ngụm.

“Anh muốn nói gì với tôi?” Bị Tiết Nhân nhìn chằm chằm, cô có chút mất tự nhiên.

Tiết Nhân thâm tình nói: “Nếu như anh yêu em — anh tuyệt đối sẽ không giống như cây lăng tiêu, mượn cành cao của em để khoe khoang chính mình;

Nếu anh yêu em — anh tuyệt đối sẽ không học những con chim si tình, lặp đi lặp lại bài hát đơn điệu cho bóng râm;

......

Em có thân cây bằng đồng và nhánh cây bằng sắt của em, giống như một con dao, một thanh kiếm, cũng giống như một cây kích;

Anh có những bông hoa màu đỏ của anh, giống như một tiếng thở dài nặng nề, cũng giống như một ngọn đuốc dũng cảm.

Chúng ta chia sẻ gió lạnh, giông tố và sấm sét;

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK