Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dạ thích ạ, em cảm ơn anh.” Tiểu Tước nhỏ giọng, nói.

Tần Thiên cười nói: “Anh Mã cũng về rồi, đợi qua vài ngày nữa sẽ tới thăm em.”

Mã Tước ngoan ngoãn gật đầu.

“Mẹ, tối nay ăn gì vậy ạ. Con đói rồi.”

Tô Tô tiến vào cửa, ném túi xách qua một bên, lập tức nằm ra sofa.

Dương Ngọc Lan xụ mặt xuống, nói: “Tần Thiên vừa về con liền bày ra cái dáng vẻ này sao?”

“Đây là nhà mẹ, con mau đi ra đi, đi với chồng về nhà hai đứa đi!”

Tô Tô đỏ mặt đáp: “Con không đi!”

“Con mệt rồi!”

Dương Ngọc Lan nói với Tần Thiên: “Lôi vợ con về đi.”

“Hai vợ chồng các con lâu rồi không gặp nhau, nhất định là có rất nhiều chuyện muốn nói.”

“Hai đứa đi tâm sự trước đi. Đợi hai đứa tâm sự xong, cơm mẹ cũng làm xong rồi. Rồi lại sang ăn cơm.”

Ngay cả Tần Thiên cũng ngại ngùng.

Mẹ vợ cũng quá là…hiểu ý rồi!

Nhìn cơ thể thon thả của Tô Tô nằm trên sofa, hắn cũng rất muốn trở về nhà.

Chỉ là, nếu hắn làm vậy thật thì cũng quá là tệ rồi.

“Không sao. Mẹ, để con nấu cơm cho!” Hắn lập tức xắn tay áo. Chút tài mọn này thì hắn vẫn có.

Tô Tô vội nói: “Dừng!”

“Anh cũng không đi soi gương mà xem, sắp thành người rừng đến nơi rồi.”

“Mấy ngày không tắm rồi vậy? Cả người bốc mùi rồi.”

“Anh mau về đi tắm sạch sẽ ngay cho em.”

Dương Ngọc Lan liếc Tần Thiên một cái, nhỏ giọng cười, nói: “Nghe thấy chưa? Vợ con thương con đó biết chưa.”

“Đi công tác về, mau đi tắm nước nóng, cạo sạch râu, đổi một bộ quần áo thoải mái, sau đó qua đây ăn cơm.”

“Vâng.” Tần Thiên cũng cảm thấy trên người có hơi bẩn thật, liền mỉm cười trở về căn biệt thự nhỏ của hắn và Tô Tô cách đó mấy chục mét.

Sau khi tắm xong, đổi một bộ quần áo mặc ở nhà. Dáng vẻ gió tanh mưa máu dường như đã hoàn toàn biến mất.

Bây giờ, hắn chỉ muốn hưởng thụ thật thoải mái cảm giác ấm áp của gia đình.

Lần nữa trở lại biệt thự của Dương Ngọc Lan, cảnh tượng trước mắt khiến hắn ngây ngốc.

Tô Tô lại đang quấn tạp dề, tự mình xuống bếp nấu nướng!

Bây giờ hắn đã biết niềm vui bất ngờ mà cô nói là gì rồi.

Dương Ngọc Lan đắc ý nói: “Con ra ngoài một tháng, thấy mẹ đào tạo lại con gái mẹ thế nào?”

“Biết đào tạo hơn con chứ hả?”

“Con chỉ biết chiều nó thôi.”

Tô Tô đỏ mặt, giống như nàng dâu nhỏ lần đầu thể hiện tài năng.

Cô không để ý lời trêu chọc của mẹ, nhìn Tần Thiên, cẩn thận nói: “Đều là dựa theo phương thuốc để nấu đấy.”

“Anh nếm thử xem. Nếu không ngon thì em…”

Tần Thiên vội nói: “Không sao, nếu không ngon, lần sau chúng ta lại rút kinh nghiệm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK