Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đầu Tần Thiên hiện lên một ý nghĩ không ổn, hắn cắn răng nói với Thử Vương: "Chuyện này để tôi giải quyết, cậu không cần phải để ý đến."

Hắn đạp chân ga một cái rồi lái xe phi về Long Viên.

Khi tới cửa đã lập tức nói với Lãnh Phong: "Chuẩn bị xe, chờ đưa tôi ra sân bay!"

Sau đó hắn xong vào nhà, vì không muốn khiến Tô Tô và Dương Ngọc Lan sợ nên giả vờ thả lỏng nói: "Mẹ, Tô Tô."

"Con xin lỗi, e là con không ngồi ăn nồi lẩu này cùng hai người được rồi."

"Một người bạn của con bỗng gặp chút chuyện, cần con phải gấp rút qua đó giúp đỡ, rất gấp."

Dương Ngọc Lan vội vàng nói: "Không sao."

"Ra ngoài lăn lộn không thể thiếu bạn bè. Nếu đã vậy thì con mau đi đi."

Tô Tô bĩu môi nói: "Này, chẳng lẽ anh thật sự muốn đi núi tuyết tìm Trần Nhị Cẩu đó à?"

"Em nói sao các anh đều biến thái như vậy chứ?"

Thấy Tần Thiên lo lắng, cô lại cười một tiếng nói: "Anh khẩn trương gì chứ? Em cũng không cản anh mà."

"Đi đi."

"Không phải Trần Nhị Cẩu muốn để em giới thiệu bạn thân của mình cho cậu ta sao? Anh mang cậu ta về đây, em sắp xếp cho cậu ta gặp mặt."

Trần Thiên cười nói: "Sao có thể chứ? Cậu ta ở núi tuyết, nơi anh đến là nơi khác."

"Vợ yêu, anh đi rồi sẽ quay lại ngay."

"Còn nữa, chuyện công ty muốn tiến vào thị trường Ngũ Hồ, chờ anh quay về rồi tính tiếp!"

Nói rồi hắn gấp gáp xông ra ngoài.

Người có thể khiến hắn lo lắng căng thẳng như thế, ngoài Tô Tô thì chính là những người anh em bên cạnh kia.

Lúc này đây nhất định là độc sư có chuẩn bị mà đến. Hắn ta triệu tập số lượng lớn sát thủ số một quốc tế, lại còn đích thân chạy tới nước Neil.

Có thể thấy được là quyết tâm muốn giết chết Long Vương và Cẩu Vương của mình.

Tần Thiên không dám nghĩ, nếu Nhiếp Thanh Long và Trần Nhị Cẩu gặp chuyển không may thì hắn sẽ điên cuồng như thế nào!

Lãnh Phong đã sớm chuẩn bị xe.

Tần Thiên lên xe, Lãnh Phong không nói câu nào mà thẳng chân đạp hết ga, xe gào thét lao về phía sân bay.

Vốn dĩ cần một tiếng mới tới, nay chỉ dùng nửa tiếng đã đến.

"Anh Thiên." Sắc mặt Lãnh Phong lạnh lùng nghiêm nghị không gì sánh được, bởi vì anh ta chưa từng nhìn thấy Tần Thiên lo lắng như vậy bao giờ. Điều này có nghĩa là chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn.

Anh ta trầm giọng nói: "Có thể để tôi đi theo không?"

Tần Thiên do dự một chút, vẫn là không nói chuyện của Trần Nhị Cẩu cho Lãnh Phong biết.

Lãnh Phong là Trần Nhị Cậu dẫn dắt, Tần Thiên lo sau khi anh ta nghe xong thì sẽ không chịu nổi. Nhiệm vụ của anh ta là đảm bảo an toàn cho căn cứu trung tâm.

"Không sao, tôi đi gặp một người bạn thôi."

"Lãnh phong, quản lý nhà cửa. Chờ tôi trở về mời các anh em đi ăn lẩu."

Hắn vỗ vỗ bả vai Lãnh Phong rồi trầm mặt đi nhanh vào bên trong.

Tần Thiên cũng không cần mua vé máy bay, vì là chuyển khẩn cấp nên trên đường tới đây hắn cũng đã thông báo với Mã Vương chuẩn bị xong máy bay riêng rồi.

Hắn làm như vậy có hai nguyên nhân, một nguyên nhân trong số đó thì đương nhiên là vì nhanh.

Dựa theo hình ảnh hiện trong cuộc gọi của Trần Nhị Cẩu thì anh ta và Nhiếp Thanh Long chưa lên đỉnh mà là đứng ở giữa ngọn núi rồi gọi điện cho hắn.

Với tính cách của anh ta và Nhiếp Thanh Long thì chắc chắn là hai người sẽ leo lên đỉnh núi cao nhất.


Trên thực tế, nắm đó Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long đã kết tình nghĩa bạn bè sâu sắc ở trong rừng rậm Amazon. Mặc dù mấy năm nay cả hai người đều có những sứ mệnh quan trọng riêng, cực kỳ bận rộn, thế nhưng hàng năm hai người đều sẽ cùng nhau biến mất vài ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK