Thế nhưng Tần Thiên cố gắng không làm phiền đến họ. Mặc dù hắn thường sống ở trong lâm viên mấy trăm mẫu, thế nhưng cuộc sống của hắn với Tô Tô và Dương Ngọc Lân đều rất đơn giản bình dị.
Nhắc tới thì cũng không kém cuộc sống bình dân hàng ngày lắm. Có lúc là một tô mì, đôi khi là một bữa cơm.
Bởi vì cuộc sống càng đơn giản bình dị như thế, càng có thể thể hiện ra phần tình cảm chân thành đối với những người thân yêu của mình.
Hơn nữa, bọn họ cũng đều không phải người thích phô trương lãng phí.
Tần Thiên chọn một chút thịt bò và thịt dê tươi mới, cùng với nhiều loại thịt viên rau củ. Hắn xách hai tay hai túi lớn, tràn đầy phấn khởi đi ra ngoài.
Lúc này, điện thoại của hắn chợt vang lên.
Tiếng chuông rất đặc việt, vì đây là do hắn đặc chế riêng cho Thập Nhị Thiên Vương. Chỉ cần âm thanh này vang lên, có nghĩa là Thập Nhị Thiên Vương báo tin đến.
Bình thường Thập Nhị Thiên Vương này sẽ không làm phiền đến hắn, chỉ khi nào có chuyện quan trọng thì mới gọi điện tới.
Có điều lúc này Tần Thiên cũng không hề để ý đến. Hắn thầm nghĩ, chắc là Trần Nhị Cẩu hoặc Nhiếp Thanh Long điện tới!
Không phải điện thoại của hai người này không thể gọi được sai?
Hai tay xách tai túi nên hắn không tiện lấy điện thoại ra, cũng không thèm để ý đến Trần Nhị Cẩu.
Sau khi rời khỏi trung tâm thương mại, bỏ đồ vật lên xe, ngồi vào ghế lái rồi hắn mới tùy ý bỏ điện thoại ra xem.
Trong chớp mắt nhìn thấy tin nhắn, nụ cười trên mặt hắn đã biến mất, vẻ mặt thay đổi cực lớn.
Tin nhắn là Thử Vương gửi đến.
"Đại Vương, manh mối lần trước đã được xác nhận. Có điều dựa theo dấu vết thì nơi độc sư đến không phải là Đông Nam á, mà là Nam Á."
"Theo tình báo mà chúng tôi có được thì người này treo giải thưởng một tỷ đô la cho ai giết được hai người."
"Hiện tại đã có lượng lớn sát thủ quốc tế tập hợp ở lãnh thổ của Neil rồi."
"Có điều, mục tiêu cụ thể là ai thì còn chưa rõ lắm."
"Đại ca, biên giới Neil giáp với phía Tây của chúng ta, người này sẽ không dương đông kích tay chứ?"
"Cho dù thế nào thì hắn cũng đã đến gần biên giới của chúng ta. Lần này chúng ta nhất định phải cẩn thận."
"Anh định chuẩn bị làm gì bây giờ? Có muốn tôi thông báo với đám Ngưu Vương Xà Vương không?"
"Còn cả Cẩu Vương và Long Vương nữa, hai người này thần thần bí bí, cũng không biết gần đây đang làm cái gì, cũng không thấy trả lời tin nhắn của tôi."
Nam Á!
Nước Neil!
Một cảnh tượng như tia chớp chợt xẹt qua trong đầu của Tần Thiên. Đó chính là hình ảnh Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long đang nghỉ phép trên núi Everest.
Độc sư chi một tỷ đô la treo tiền thưởng cho hai đầu người.
Hai người kia sẽ không phải Trần Nhị cẩu và Nhiếp Thanh Long đấy chứ!
Bên cạnh Everest chính là nước Neil!
Nghĩ tới đây, sau lưng hắn lập tức đổ một lớp mồ hôi lạnh.
Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long đi nghỉ phép, không mang theo cấp dưới bên cạnh. Tuy cả hai đều là những tuyển thủ có thực lực cực kỳ mạnh mẽ biến thái, thế nhưng cũng không chống lại được vô số sát thủ hàng đầu thế giới bao vây!
Hay cho một tên Độc Sư!
Hắn ta biết không thể đối đầu trực diện với mình nên muốn dựa vào việc tiêu diệt trợ thủ của mình để đối phó với mình.
Nhưng người ta thường nói, lo lắng sẽ bị loạn.
Tần Thiên lập tức gọi điện cho Trần Nhị Cẩu, nghe thấy tiếng "tắt máy" trong điện thoại thì mới nhớ ra, điện thoại của Trần Nhị Cẩu ở trên núi tuyết cao nghìn mét đã hết pin sập nguồn.
Hắn không từ bỏ mà lại tiếp tục gọi cho Nhiếp Thanh Long, nhưng cũng đều đã tắt máy.
Không xong rồi!