"Từ điểm này em có thể kết luận Tần Thiên không phải kẻ đứng sau Triệu Phong."
Triệu Thiên Bằng vẫn lơ mơ không hiểu ra sao.
Lưu Thanh Dao gả vào Triệu gia là muốn mượn tay Triệu gia diệt trừ Tần Thiên, báo thù giết cha.
Mà Tần Thiên lại muốn ra sức bảo vệ Lưu Thanh Dao, không tiếc diệt trừ Triệu gia vì an nguy của Lưu Thanh Dao.
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Nhưng dù thế nào, Triệu Thiên Bằng biết đi tìm Tần Thiên là đường ra duy nhất bây giờ của ông.
Chí ít trong chuyện bảo vệ Lưu Thanh Dao thì ông và Tần Thiên là nhất trí.
"Được! Em ba, em nghỉ ngơi đi. Hiện tại anh lập tức đi tìm Tần Thiên!" Triệu Thiên Bằng cắn răng nói một câu rồi nhanh chân rời đi.
Giờ phút này, đêm đã khuya.
Sau một đợt rung chuyển, rốt cục thành phố cũng yên tĩnh trở lại.
Tiếp theo không biết là chuyện vui hay chuyện buồn sẽ xảy ra vào ngày mai.
Bọn người Triệu Phong cho rằng đã nắm chắc thắng lợi nên đều đi nghỉ ngơi. Họ phải ngủ cho tỉnh táo tinh thần để ngày mai thu được chiến quả.
Một mình Triệu Thiên Bằng lặng lẽ đi đến khách sạn của Tần Thiên.
Tần Thiên không nằm trên giường ngủ mà ngồi xếp bằng trên ghế sa lon ở phòng khách, nghỉ ngơi lấy lại sức.
Khi trên hành lang vang lên tiếng bước chân, hắn lập tức phát giác.
Tiếng bước chân rất có lực, chứng tỏ người tới là người luyện võ.
Đồng thời hắn có thể nghe ra tiếng thở hào hển, nói rõ người tới rất sốt ruột.
Cuối cùng, tiếng bước chân ngừng lại ở cửa ra vào.
Hình như người đó hơi do dự, sau đó cửa phòng bị gõ vang.
"Tần tiên sinh, anh ngủ chưa? Tôi là Triệu Thiên Bằng của Triệu gia, có chuyện cầu kiến."
Tiếng nói rất khẽ, nhưng nghe rất thành khẩn.
Hả?
Triệu gia, Triệu Thiên Bằng?
Tần Thiên không có ấn tượng gì với cái tên này. Hắn chỉ biết gia chủ Triệu gia là Triệu Thiên Nhạc, còn có Triệu Thiên Cơ thôi.
"Tôi là anh cả của Triệu Thiên Nhạc." Ngoài cửa lại truyền đến tiếng nói.
Anh cả của Triệu Thiên Nhạc? Đại gia của Triệu gia?
Tần Thiên có chút nghi hoặc. Không biết đêm hôm khuya khoắt vị đại gia này chạy đến chỗ mình làm gì.
"Vào đi, cửa không có khóa." Hắn lạnh nhạt nói một câu.
Triệu Thiên Bằng thở một hơi rồi đẩy cửa vào.
Trong phòng là một mảnh u ám. Ông cẩn thận quan sát mới nhìn thấy Tần Thiên ngồi xếp bằng trên ghế sa lon.
Tần Thiên đang bình tĩnh lẳng lặng nhìn ông.
Chẳng biết tại sao, nhìn vào đôi mắt của Tần Thiên, Triệu Thiên Bằng bỗng bình tĩnh trở lại.
Ông khôi phục hình tượng đại gia Triệu gia trầm ổn lão luyện.
Ông kéo một cái ghế ra rồi ngồi xuống đối diện Tần Thiên, trầm ngâm một lát rồi nói: "Tần tiên sinh, có chuyện này tôi muốn hỏi anh."
Tần Thiên: "Nói đi."
Triệu Thiên Bằng: "Anh có biết tối hôm nay Triệu gia xảy ra chuyện gì không?"
Tần Thiên thản nhiên nói: "Tôi không quan tâm chuyện nội bộ của Triệu gia các người. Sở dĩ tôi xuất hiện ở đây là muốn xem thử rốt cuộc Triệu gia muốn làm gì Lưu Thanh Dao. Ngoài ra còn lấy đi năm thành phố mà các người thua tôi mà thôi."
Triệu Thiên Bằng nhíu mày: "Anh rất quan tâm Lưu Thanh Dao? Không phải anh và cô ấy có thù giết cha sao? Chẳng lẽ anh không biết sở dĩ Lưu Thanh Dao chịu gả vào Triệu gia là do muốn mượn sức mạnh của Triệu gia để giết anh?"
Tần Thiên trầm mặc.