Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thủ lĩnh, anh đang làm gì thế?"

Đọc bài viết mà Tần Thiên đăng lên, vẻ mặt Trần Nhị Cẩu sững sờ.

Anh ta gãi gãi đầu nói: "Lúc nãy có thể giết mấy thằng nhóc kia dễ như trở bàn tay, nhưng anh lại cứ muốn thả bọn chúng đi."

"Bây giờ lại khua chiêng gõ trống tung thông báo tuyên bố treo thưởng. Anh sợ rằng trên thế giới này không có ai biết bọn chúng chết dưới tay chúng ta à?"

Đối mặt với nghi vấn của anh ta, Tần Thiên chỉ cười không đáp.

Nhiếp Thanh Long đột nhiên vỗ đầu, nói: "Tôi hiểu rồi!"

"Ý của thủ lĩnh là muốn khiến tất cả mọi người trên thế giới này biết rằng những tên này chết dưới tay chúng ta."

"Là vì muốn khiến cả thế giới nhìn xem, khi đắc tội với Thần Vương Điện chúng ta thì dù có ở chân trời góc biển cũng sẽ bị truy sát."

"Nhị Cẩu, anh vẫn chưa hiểu sao? Chúng ta giết mấy thằng nhóc đó trong im hơi lặng tiếng, không có một chút tính răn đe nào."

"Nhưng thủ lĩnh công khai tuyên bố trên dark web thì lại khác."

"Đây là một hồi chuông báo tang cho toàn thế lực thế giới ngầm đó!"

Cuối cùng Trần Nhị Cẩu cũng hiểu ra, anh ta phấn khích nói: "Thủ lĩnh, chiêu này cao tay đó!"

"Để cả thế giới trơ mắt nhìn xem, kẻ dám đắc tội với Thần Vương Điện chúng ta thì sẽ có kết cục thế nào!"

"Ha ha ha, nghĩ thôi đã thấy sung sướng rồi!"

Tần Thiên cười đáp: "Đúng là vậy đó."

"Mạng của mấy tên này vốn dĩ cũng không đáng giết, giết bọn chúng cũng chỉ như giẫm chết mấy con kiến thôi."

"Tôi cố tình thả bọn chúng đi, rồi công khai tuyên bố thông báo là để khiến cả thế giới nhìn xem khả năng hành động của Thần Vương Điện chúng ta."

"Vả cả, quyết tâm trả thù!"

Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long kích động nói: "Thủ lĩnh, chúng tôi thỉnh cầu được ra trận!"

"Nhất định phải giao nhiệm vụ truy sát lần này cho chúng tôi!"

Tần Thiên cười nói: "Chuyện này không vội, có thể bàn bạc từ từ."

"Bây giờ, tôi muốn tuyên bố thông báo thứ hai."

Thông báo thứ hai?

Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long vội vàng dồn ánh mắt vào màn hình điện thoại di động của Tần Thiên.

Chỉ thấy Tần Thiên viết thông báo treo thưởng:

"Tàn dư của Hắc Ám Chi Hoa trước kia, trong nội bộ được gọi là Giáo sư. Tro tàn rực cháy, thành lập nên Thiên Sứ Chi Nhãn, được người ta gọi là Độc Sư."

"Lòng ác bất diệt, làm hại thế giới."

"Thần Vương Điện tuyên bố treo thưởng truy nã. Bất cứ một ai cung cấp được chính xác nơi Độc Sư đang ẩn náu, Thần Vương Điện sẽ thưởng một tỷ đô la Mỹ."

"Nếu như bắt được người, tiền thưởng sẽ là mười tỷ đô la Mỹ."

"Thần Vương Điện sẽ cung cấp người hỗ trợ, giữ bí mật chặt chẽ. Đồng thời, cung cấp bảo vệ trọn đời."

Lần này, hắn còn đính kèm thêm hình ảnh, chính là ảnh của "Thần Vương Lệnh."

Một Diêm Vương Lệnh thông báo truy sát, một Thần Vương Lệnh thông báo treo thưởng.

Cả thế giới ngầm đã hoàn toàn bùng nổ. Đối với bọn họ mà nói, đêm nay chắc chắn là một đêm không ngủ.

Sau khi Trần Nhị Cẩu và Nhiếp Thanh Long xem hết, vẻ mặt họ kích động đến đỏ bừng.

"Cung cấp nơi ẩn náu, một tỷ đô la Mỹ, bắt được người luôn, mười tỷ đô la Mỹ!"

"Thủ lĩnh, anh cũng trâu bò quá đi mất!"

"Cứ thế này thì thằng nhãi Độc Sư kia sẽ chẳng còn chỗ mà ẩn núp nữa!"

Tần Thiên cười một tiếng, không nói gì thêm. Anh hiểu rõ, nếu chỉ trông chờ vào mỗi cái giải thưởng này thì có lẽ sẽ rất khó có thể bắt được Độc Sư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK