“Trước đăng ký công ty, sau đó lôi kéo thương hộ, tốt nhất có thể thu mua một xưởng luyện dược có quy mô và tư chất tốt một chút.”
“Về nhà thương lượng với mẹ chúng ta. Dù sao, bà ấy cũng coi như là người có kinh nghiệm trong nghề rồi.”
Tần Thiên mắt sáng lên, cười hì hì nói: "Cũng đúng. Về nhà thương lượng với mẹ chúng ta.”
Mặc dù bà ấy không làm công ty đã nhiều năm, nhưng mạng lưới quan hệ và tài nguyên lúc trước vẫn còn.
Tô Tô lúc này mới phát hiện, mình trong lúc vô tình nói sai, sao lại là "mẹ chúng ta"?
Trong lúc vô tình, cùng chung một người mẹ với tên lưu manh này, tương đương với việc mình thừa nhận thân phận của hắn.
Tô đại tiểu thư, khuôn mặt xinh đẹp lại trầm xuống.
Tần Thiên không dám châm ngòi nữa, đẩy Tô Tô đi tới trạm xe buýt chờ xe. Do dự một chút, nói: "Tô tiểu thư, kỳ thật anh cảm thấy, việc cấp bách lúc này là chúng ta nên đi mua một chiếc xe trước.”
“Mua xe?" Tô Tô có chút không kịp phản ứng.
“Đúng vậy, em xem vừa vay được năm mươi triệu, em cũng là bà chủ lớn rồi.”
“Cũng không thể ra ngoài bằng xe buýt chứ?”
Tô Tô không vui xụ mặt xuống chất vấn: "Anh chê tôi phiền toái?”
Tần Thiên vội vàng thề: "Anh hoàn toàn là vì công việc mà suy nghĩ!”
“Em nghĩ xem, thành lập công ty, mỗi ngày phải xử lý rất nhiều chuyện. Không có phương tiện đi lại chậm trễ thời gian là chuyện nhỏ, chậm trễ công việc mới là chuyện lớn.”
Lúc này sắc mặt Tô Tô mới khá hơn một chút, cô suy nghĩ một chút nhưng vẫn là lạnh lùng nói: "Vừa mới vay tiền, việc quan trọng còn chưa làm đã bắt đầu dùng tiền mua xe hưởng thụ, tôi không đồng ý."
“Vẫn là câu nói kia, họ Tần, nếu anh cảm thấy tôi là gánh nặng thì có thể rời đi.”
“Anh có thể đi tìm Thiết gia đại tiểu thư của anh. Tuy anh không có bản lĩnh, nhưng năng lực lừa người khác cũng không tệ.”
“Cô bé đó bây giờ rất mê anh. Dụ dỗ được đại tiểu thư Thiết gia coi như anh một bước lên trời, không chừng tôi cũng được thơm lây theo.”
“Yên tâm, tôi chẳng những không tức giận, lúc hai người kết hôn, tôi sẽ tặng hai người một một phần hậu lễ.”
Tần Thiên vẻ mặt hoang mang, hắn đột nhiên phát hiện não của sinh vật gọi là phụ nữ đôi khi khiến người khác chẳng thể nào lí giải nổi.
Quả thực, không thể nói lý!
Thấy Tần Thiên không nói lời nào, Tô Tô hăng hái, nói: "Anh đi đi!”
“Có bản lĩnh thì anh đi đi!”
Tần Thiên tức giận nói: "Thứ nhất, anh muốn mua xe nhưng không muốn tiêu tiền của em. Nếu emh đồng ý thì mấy năm nay anh vẫn có chút tiền tích góp.”
“Thứ hai, nếu em không đồng ý coi như anh chưa nói. Không cần nói những chuyện khác.”
Tô Tô thấy hắn dám tranh luận với mình, càng tức giận.
"Anh có tiền tiết kiệm?"
Cô tức cười, nói: "Nếu như anh thật sự có tiền tiết kiệm, còn trở về tìm tôi sao?”