Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn hừ một tiếng rồi nói: "Cho dù tất cả các người ra tay thì tôi cũng chẳng sợ gì. Nhưng tôi không thể để hung thủ thật sự ung dung ngoài vòng pháp luật."

Hắn đi qua đám người, nhìn chằm chằm Triệu Phong rồi cười lạnh và nói: "Ai cũng đã xem nhẹ mày, không ngờ mày lại đánh tan được Triệu gia. Mặc dù phía sau ván cờ này có người khác, nhưng không thể không nói diễn xuất của mày thật không tệ."

Triệu Phong nhìn vào mắt Tần Thiên, có tật giật mình nên nhịn không được run lên một cái.

Sau đó anh ta thẹn quá hoá giận quát: "Họ Tần, tao không hiểu mày đang nói cái gì. Mày giết cha, anh và chú tao, chẳng lẽ mày còn muốn chống chế sao?"

Tần Thiên nhịn không được bật cười.

"Rất tốt. Nếu mày chưa từ bỏ ý định thì tao cho mày gặp một người."

Một người?

Mọi người ngây ra một lúc, không biết Tần Thiên còn có giúp đỡ gì vào lúc này.

Chỉ nghe tiếng động cơ gào thét, bên ngoài có một chiếc Land Cruiser lao tới rồi đậu lại ngoài sân.

Cửa xe mở ra, ở ghế lái có một cô gái mặt lạnh mặc đồ tím bó sát, dáng người nóng bỏng nhảy xuống.

Ở ghế lái phụ là một người đàn ông trung niên vác một thanh loan đao dài.

Trên người họ đều tràn ngập sát khí.

Nhìn thấy họ, Liêu Kiệt cười lạnh và nói: "Hóa ra là tụi mày. Trận chiến ở Vọng Giang Lâu là hời cho tụi mày. Hiện tại tụi mày cảm thấy còn có thể sống sót trở về sao?"

Lúc ở Vọng Giang Lâu, hắn ta đã chứng kiến thực lực của Thiết Ngưng Sương và Mã Hồng Đào.

Không thể không nói là rất mạnh.

Nhưng Liêu Kiệt cảm thấy nếu hắn ta dùng ra thực lực chân chính thì hoàn toàn có thể giết chết Mã Hồng Đào và Thiết Ngưng Sương.

Mã Hồng Đào và Thiết Ngưng Sương không để ý đến đám người mà kéo cửa xe phía sau ra, trầm giọng nói: "Triệu Tam gia, đến lượt ông ra sân."

Triệu Tam gia?

Nghe thấy xưng hô vừa quen thuộc vừa xa lạ này, đám người đều ngây ra một lúc.

Sau đó họ nhìn thấy Triệu Thiên Cơ ôm ngực đi xuống từ trên xe, ai cũng kinh ngạc há to miệng.

Nhất là bọn người Triệu Phong và Liêu Kiệt.

Sao có thể?

Không phải Triệu Thiên Cơ chết rồi sao?

Tại sao ông ta lại xuất hiện ở nơi này?

Trong nháy mắt, họ đã ý thức được tình hình không ổn.

"Liêu Kiệt, các người còn chờ cái gì? Mau giết đi! Triệu Thiên Cơ này là giả, là Tần Thiên tìm ra để lừa gạt chúng ta!" Triệu Phong la lớn.

Không thể không nói ở độ tuổi này mà anh ta có khả năng ứng biến đó thì qua một thời gian nữa nhất định sẽ trở thành một kiêu hùng.

Mấy người Liêu Kiệt cũng tỉnh táo lại, trong cục diện bây giờ chỉ có thể dùng thế sét đánh không kịp bưng tai để giết chết Triệu Thiên Cơ, vậy thì không còn chứng cứ nữa.

Hắn ta rống giận xông về hướng Triệu Thiên Cơ.

"Không được nhúc nhích! Liêu Kiệt, tụi mày dám đụng vào em ba thì tao giết chủ nhân của tụi mày!"

Trên võ đài, Triệu Thiên Bằng vẫn luôn trầm mặc đột nhiên nắm chặt Triệu Phong rồi gác đao lên cổ anh ta.

"Triệu Thiên Bằng, ông điên rồi sao? Ông đang làm gì?" Triệu Phong biến sắc, hoảng sợ kêu lên.


Mắt Triệu Thiên Bằng đỏ rực, cắn răng nói: "Thằng nghiệp chướng mày! Thằng lòng lang dạ sói! Sắp chết đến nơi còn muốn mạnh miệng sao? Em ba, em nói ra chân tướng đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK