"Ông mau ra lệnh đi. Chúng tôi còn tồn đọng rất nhiều đơn hàng, các bên khách đều đang giục giao đây này."
Nằm ngoài dự đoán là Lưu Xán không đồng ý ngay. Mà vẻ mặt ông ấy nghiêm trọng, như là đang suy nghĩ một chuyện trọng đại gì đó.
"Lưu tổng, không phải là ông cũng muốn lật lọng đó chứ?"
"Nếu ông cảm thấy cái giá lúc trước không phù hợp thì có thể ra giá."
"Chúng tôi đều dễ thương lượng mà."
Lưu Xán từ tốn lắc đầu, trịnh trọng nói: "Tôi e là, tôi không tự quyết chuyện này được."
"Vì..."
Ông ấy nhìn Tần Thiên, nói: "Tôi muốn bán công ty cho cậu."
Hử?
Tần Thiên hơi ngẩn ra, nói: "Ông chủ Lưu, ông có ý gì đây?"
"Chẳng lẽ ông vẫn sợ nhà họ Mã sẽ trả thù sao?"
"Ông yên tâm, tôi đã kéo ông xuống nước thì sẽ bảo vệ cả cuộc đời ông."
"Tối nay tôi chỉ cho Mã Kim Long một bài học nhỏ mà thôi. Nếu cậu ta và nhà họ Mã vẫn không biết điều, tôi cũng không ngại xóa tên họ khỏi thành phố Cẩm Hồ đâu."
Tần Thiên nói rất bình thản, nhưng qua tai Lưu Xán thì rõ ràng là như một tiếng sấm sét.
Thấy dáng vẻ vô cùng tự tin của Tần Thiên, Lưu Xán cảm thấy như mình cũng có một nguồn sức mạnh khổng lồ.
Bây giờ, ông ấy đã hoàn toàn hạ quyết tâm.
"Tôi thừa nhận, đúng là có yếu tố liên quan đến vấn đề này."
"Nhưng điều quan trọng hơn là, cho dù Tần tiên sinh giải quyết nhà họ Mã, thì sau này cũng khó tránh khỏi nhà họ Ngưu, nhà họ Dương..."
"Tôi thật sự mệt mỏi với kiểu tranh đấu này. Tôi chỉ muốn làm ăn chân chính."
"Tần tiên sinh, tôi muốn bán công ty cho cậu. Nếu cậu không chê, tôi có thể giúp cậu kinh doanh."
"Chúng ta thỏa thuận, tôi chỉ kinh doanh thôi. Còn những vấn đề khác thì cậu lo liệu."
"Có được không?"
Tần Thiên im lặng không nói gì. Hắn biết rõ, Lưu Xán bức bách bất đắc dĩ mới phải đưa ra yêu cầu này.
Vận chuyển nhanh Thông Đạt là bánh trái thơm ngon, đương nhiên là hắn sẵn lòng nhận. Giá cao bao nhiêu cũng được cả.
Nhưng mà nếu như hắn nhận thì có bị nghi ngờ là đang lợi dụng người khác lúc người ta gặp khó khăn không nhỉ?
Tô Tô do dự một lát, rồi nói nhỏ: "Ông chủ Lưu, chúng tôi không thể đồng ý được."
"Chúng tôi điều biết Vận chuyển nhanh Thông Đạt rất có tiềm năng. Bây giờ chúng tôi mua lại thì lợi dụng ông quá. Như vậy là không công bằng với ông."
"Ông cứ yên tâm làm việc đi, có phiền phức gì thì chúng tôi vẫn có thể giải quyết giúp ông."
Lưu Xán lắc đầu kiên định nói: "Nếu hai người không nhận, vậy thì chúng ta dừng hợp tác."
Tô Tô không ngờ rằng Lưu Xán lại quyết liệt như thế, cô không nói nên lời.
Tần Thiên biết rõ, sau khi trải qua chuyện này, đúng là Lưu Xán có hơi sợ hãi thật, cho nên ông ấy mới muốn tạo một mối quan hệ ràng buộc sâu sắc với hắn.
Hắn suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Hay là thế này, chúng tôi mua 49% cổ phần. Chỉ tham gia cổ phần, chứ không kiểm soát cổ phần."
"Công ty này vẫn là của ông, ông thấy sao?"
Lưu Xán lắc đầu, kiên định nói: "Không được."
"Hai người lấy 51% cổ phần, tôi lấy 49%."
" Vận chuyển nhanh Thông Đạt thuộc quyền kiểm soát của Tập đoàn Tô Ngọc."
"Đây là ranh giới cuối cùng của tôi, không thể nhượng bộ hơn được nữa."