Cánh tay đưa lên gõ cửa kia đã bị chặt đứt cổ tay!
Tiếng kêu thảm thiết đau đớn truyền từ trong video đến khiến cả đám Mã Kim Long sợ đến ngây người.
Nhìn thấy Mã Hồng Đào quả quyết ra tay như vậy, Tần Thiên lập tức cười lớn nói: "Thiết Tượng, anh nhìn thấy chưa, tính tình lão Mã càng ngày càng nóng nảy rồi."
"Nhưng mà, làm tốt lắm."
"Tôi thích."
Thiết Tượng lạnh lùng nói: "Là bọn nó đáng chết."
Rốt cuộc Mã Kim Long cũng phản ứng lại, hét lớn qua video: "Viên Bộ, còn đứng ngây ra đấy làm gì!"
"Xông lên!"
"Giết hai tên này cho tao!"
Viên Bộ cũng phản ứng lại, khoảnh khắc nhìn thấy Mã Hồng Đào rút dao kia là gã ta đã biết gặp phải cao thủ.
Gã ta dẫn đầu mấy tên thuộc hạ, hung ác xông về phía Mã Hồng Đào.
Cuộc chiến diễn ra bất ngờ, cũng kết thúc rất nhanh chóng.
Lang Trung dùng dao giải phẫu trong tay đánh ngã ba người. Còn lại ba người, bao gồm của Viên Bộ đều đã ngã xuống dưới lưỡi dao của Mã Hồng Đào.
Kỹ năng mạnh nhất của Viên Bộ là nằm ở đôi chân.
Kim Cương Bộ là số một.
Nhưng Mã Hồng Đào lại trực tiếp cắt đứt gân chân của gã ta, biến chân gã ta thành tàn phế.
"Làm sao có thể?"
"Điều này sao có thể!" Mã Kim Long tự lẩm bẩm, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ và khó tin.
Cậu ta kịp phản ứng lại, trợn mắt nhìn Tần Thiên lớn tiếng nói: "Tần Thiên, mày đã sớm có mai phục!"
"Mày dám tiêu diệt người của tao!"
Tần Thiên cười lạnh nói: "Bây giờ có thể cân nhắc về điều kiện mà tao vừa nói chưa?"
"Cậu Mã, sự kiên nhẫn của tao có giới hạn."
Mã Kim Long cực lực nuốt nước miếng một cái, nháy mắt ra hiệu cho Hoàng Phong bên cạnh.
Mắt Hoàng Phong lóe lên ánh sáng dữ tợn, gã ta dồn hết công lực cả đời này vào trong lòng bàn tay, hung hãn không gì sánh được đánh về phía Tần Thiên.
Đối mặt với một chưởng hung ác của Hoàng Phong, ly rượu đỏ trước mặt Tần Thiên không chịu được áp lực từ chưởng phong mà vang lên một tiếng "răng rắc", vỡ tan tành xuống đất.
"Cẩn thận đó!" Lưu Xán ngồi bên cạnh Tần Thiên thay đổi sắc mặt, không kìm được mà hét lớn.
Bất ngờ là, lần này Thiết Tượng ở sau lưng Tần Thiên lại không ra tay.
Nhìn thấy Tần Thiên vẫn đang nhàn nhã hút thuốc, không thèm nhúc nhích, như là bị dọa sợ đến choáng váng. Trong mắt cả đám Mã Kim Long đều lộ vẻ phấn khích.
Vốn dĩ cú đấm này của Hoàng Phong vẫn còn sót lại chút lực. Vì gã ta có nghe nói rằng Tần Thiên rất khó đối phó.
Gã ta không trông mong rằng chỉ một chưởng này mà có thể đánh chết Tần Thiên luôn, mà gã ta còn giữ lại cho chiêu sau còn mạnh hơn.
Bây giờ, thấy Tần Thiên thờ ơ, gã ta cho rằng Tần Thiên sợ đến ngây người, trong lòng không khỏi mừng rỡ.
"Chết đi cho tao!" Gã ta dồn toàn bộ sức lực còn lại, ra một chưởng được ăn cả ngã về không, cũng là một chưởng ắt thắng!
Chưởng phong thổi bay tóc Tần Thiên, ngay tại thời khắc mấu chốt, hắn đột nhiên đưa tay ra, cầm con dao Tây dùng để cắt bò bít tết trên đĩa ăn bên cạnh.
Sau đó đâm thẳng mũi dao vào bàn tay Hoàng Phong.
Tất thảy đều trông có vẻ rất tự nhiên, rất tùy ý. Bàn tay Hoàng Phong cứ như chủ động giơ ra vậy.
Gã ta muốn rút về, nhưng không thể rút kịp.
"Phụt" một tiếng, trước mắt bao người trơ mắt nhìn, bàn tay toàn thịt của Hoàng Phong cứ thế bị một con dao inox đâm xuyên qua.