Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Triệu Thiên Bằng dần dần âm trầm xuống.

"Hôm nay vốn là ngày mừng, có một số việc tôi không nên nói lúc này, nhưng nếu chư vị đều nể mặt Triệu gia tới tham gia hôn lễ thì cũng nên nói với mọi người rằng Triệu gia đã xảy ra biến cố."

Biến cố?

Rất nhiều người chú ý tới cách dùng từ của Triệu Thiên Bằng, đều nhịn không được biến sắc.

Triệu gia xảy ra biến cố gì?

Từ đêm hôm qua Triệu Thiên Nhạc và Triệu Thiên Cơ vội vàng rời khỏi tiệc rượu, đến bây giờ hôn lễ sắp bắt đầu mà họ vẫn chưa hiện thân.

Chẳng lẽ hai người chủ sự Triệu gia đã xảy ra chuyện rồi?

Triệu Phong biến sắc, thấp giọng nói: "Bác cả, không phải đã nói ngày vui không đề cập tới những chuyện này sao? Mọi chuyện chờ tiến hành xong hôn lễ rồi nói sau mà."

Dù sao cũng có tật giật mình, anh ta không muốn Triệu Thiên Bằng nhắc đến những chuyện kia, chỉ muốn mau chóng hoàn thành hôn lễ rồi ôm mỹ nhân về. Đến lúc đó mọi chuyện đã trở thành điều hiển nhiên, không ai lật ngược tình thế được nữa.

Triệu Thiên Bằng lắc đầu và nói: "Triệu Phong, hiếm khi có đông đủ người đồng đạo ở phương Nam hội tụ với nhau, bác mượn cơ hội này để tuyên bố cháu là người thừa kế luôn, mọi người cũng được biết cháu là danh chính ngôn thuận."

Triệu Phong hơi do dự rồi vẫn gật đầu.

Anh ta cảm thấy Triệu Thiên Bằng đã hoàn toàn tin tưởng mình. Sở dĩ làm như thế là vì giúp anh ta thuận lợi trở thành người thừa kế.

"Triệu tổng, rốt cuộc là biến cố gì?"

"Triệu gia xảy ra chuyện gì sao?"

"Đúng vậy, Triệu nhị gia và Tam gia đâu? Không phải Triệu gia luôn do họ làm chủ sự sao, tại sao họ không đến?" Có người nhịn không được hỏi.

Triệu Thiên Bằng cắn răng, trên mặt tràn đầy đau khổ, trầm giọng mà nói: "Đêm qua xảy ra thảm án. Hai người em trai và cháu trai của tôi đều đã bất hạnh mất mạng."

Cái gì?

Tin tức này quá trọng đại!

Cả tiểu thiếu gia của Kỷ gia, Kỷ Tinh luôn thờ ơ ngồi đằng sau đám người cũng lập tức biến sắc.

"Sao lại như vậy?" Anh ta thất thanh thốt lên.

A Phúc bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi.

Ông ta tỉnh táo lại rồi thấp giọng nói: "Tiểu thiếu gia, không phải là Tần Thiên ra tay đó chứ?"

"Đến bây giờ Tần Thiên còn chưa tới, chẳng lẽ tối hôm qua anh ta ám sát xong đã chạy trốn rồi?"

Kỷ Tinh nhíu mày, trên mặt tràn đầy khó hiểu.

Mặc dù anh ta và Tần Thiên chỉ gặp mặt một lần, nhưng luôn cảm thấy Tần Thiên là một nam nhi lỗi lạc đầu đội trời chân đạp đất, là đối thủ đáng để Kỷ Tinh này tôn kính.

Nếu như Tần Thiên là loại người ám sát trong đêm rồi chạy trốn thì khác gì với đám giang hồ lưu manh chứ?

Kỷ Tinh sẽ rất thất vọng.

"Ai làm? Người nào có lá gan lớn như vậy?"

Những vị khách và người của Triệu gia còn chưa rõ chân tướng tỉnh táo lại rồi lập tức sôi trào lên.

Triệu Thiên Bằng cũng đỏ mắt, cắn răng nói: "Chuyện này tương đối ly kỳ, nhưng tôi tin rằng phía sau nhất định có kẻ chủ mưu."

"Chư vị, sở dĩ hiện tại tôi công bố tin tức này là vì muốn nghe mọi người nói một câu. Kẻ đứng phía sau quá phát rồ, Triệu gia nhất định sẽ bắt lấy hắn rồi chém thành muôn mảnh!"


"Tôi muốn tìm kiếm sự trợ giúp của mọi người!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK