''Sau đó nghe nói cô ấy đã trốn nhà đi cùng một người giao hàng nhỏ vào ngày tết.''
''Người giao thức ăn kia đúng là cóc ăn thịt thiên nga, lắc mình một cái đã thành con rể nhà giàu.''
''Người giao thức ăn đó không phải là anh đấy chứ?''
''A Long, anh nói thật sao?'' Mục Phi Phi ngẩn ra rồi bật cười ha ha.
''Anh Tần này, nhìn anh tuấn tú lịch sự như vậy, không ngờ anh lại là người như vậy đấy.''
''Anh và vợ mình đúng là một đôi cẩu nam nữ.''
''Vậy mà còn muốn tôi làm người đại diện cho sản phẩm của mấy người, dạng người như hai người thì có thể làm được sản phẩm gì tốt chứ, thiếu chút nữa tôi bị hai người lừa rồi.''
''Bây giờ tôi tuyên bố, tôi hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Tô Ngọc. Đồng thời tôi cũng cảnh tỉnh mọi người, nhất định phải cảnh giác cao độ, đừng mua sản phẩm của người phụ nữ này.''
''Cẩn thận đừng để bị lừa!''
Nghe lời Mục Phi Phi nói, tất cả mọi người đều ồn ào. Bọn họ nhao nhao lên án Tô Tô và Tần Thiên.
Trước đây không lâu họ vẫn là cặp đôi thần tiên, là nhân vật sáng tỏa sáng khắp hội trường. Chỉ nháy mắt đã thành người bị mọi người phỉ nhổ.
Liễu Thanh đứng ở một bên thấy vậy cũng không nhịn được nữa.
Tô Ngọc Cao có thể đi đến ngày hôm nay cũng có rất nhiều tâm huyết của cô ta. Không ngờ mọi thứ lại bị sụp đổ chỉ trong giây lát.
''Mục Phi Phi, cô đừng có mà ngậm máu phun người!''
''Tô Ngọc Cao đã được giám định bởi chuyên gia, hơn nữa chúng tôi còn nhận được giải nhất cuộc thi trang điểm quốc tế!''
''Cuộc thi trang điểm quốc tế?'' Mục Phi Phi cười lạnh nói: ''Cô Tô, chắc cô nhớ rõ cô đã dùng cái gì để đổi lấy cái giải thưởng đó.''
Lúc này sắc mặt Tô Tô tái nhợt, ý thức hỗn loạn, cô đã không thể suy nghĩ và nói chuyện bình thường. Cô chỉ có thể run rẩy nắm chặt lấy quần áo Tần Thiên.
Liễu Thanh muốn xông tới nhưng lại bị Lâm Tước ngăn lại.
Thật bất ngờ, vệ sĩ thân cận Lâm Tước phụ trách bảo vệ Tô Tô lúc này lại đang rất bình tĩnh.
Cô ấy trầm giọng nói với Liễu Thanh: ''Tiên sinh sẽ xử lí.''
Một câu đã thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối với Tần Thiên.
''Họ Tần kia, sao anh không nói chuyện?''
''Nếu như anh đã sợ như vậy thì có phải nợ máu anh nợ Phan gia chúng tôi nên trả lại rồi không?'' Phan Long nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu.
Cuối cùng hắn ta cũng nói ra mục đích thật của mình.
Lần này hắn ta đến đây là muốn nhục nhã Tô Tô, đồng thời cũng muốn để Tần Thiên trả nợ máu bằng máu!
Sắc mặt Tần Thiên vẫn luôn rất bình tĩnh. Hắn nhìn Phan Long nói: ''Tôi chỉ có một câu hỏi, vì sao năm năm trước anh lại gặp được vợ tôi?''
Phan Long cười ha ha nói: ''Anh Tần, để tôi cho anh làm một con quỷ biết rõ mọi việc vậy.''
''Năm năm trước, tôi cố ý đến Long Giang để giải quyết tình địch cho em gái.''