"Là cuộc gọi từ Văn phòng Ủy ban Xây dựng hồ Như Ý của chính quyền thành phố, bọn họ nói rằng xét thấy tình hình có chuyển biến, họ muốn mười ngày sau sẽ tổ chức một cuộc hội nghị bình chọn bản thiết kế."
"Đến khi đó, nếu chúng ta không thể đưa ra bản thiết kế vừa ý bọn họ, thế thì tư cách xây dựng mảnh đất này sẽ được trao cho người khác."
Mười ngày?
Nghe thấy tin này, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Thế này đúng là chó cắn áo rách mà!
Lưu Xán tức giận nói: "Chính quyền thành phố cũng mất uy tín quá đi mất. Thế này rõ ràng là đang thiên vị nhà họ Dương mà."
"Đừng nói là đến giờ chúng ta vẫn chưa tìm được nhà thiết kế, mà có tìm được thì sao mà tìm ra nhà thiết kế tốt trong thời gian ngắn như thế được!"
"Thế này thì ăn hiếp người khác quá!"
Mọi người quay mặt nhìn nhau, rồi cùng lo lắng nhìn Tần Thiên.
Vẻ mặt Tần Thiên cũng không vui.
Nếu có đao thật súng thật thì đối thủ cỡ nào hắn cũng tự tin mình có thể dễ dàng giải quyết được.
Nhưng mà nhà họ Dương lại chơi chiêu thế này, cho dù có chút mờ ám, nhưng mà vẫn nằm trong phạm vi cạnh tranh thương mại, khiến hắn cảm thấy như mình không có đất dụng võ.
Suy nghĩ một lúc, hắn gọi điện cho Trư thiên vương, tức giận nói: "Việc tôi giao cho ông thế nào rồi?"
Trư thiên vương cũng cực kỳ oan ức: "Ông chủ à, tôi cũng đang định báo cáo cậu đây."
"Cái ông Zaro này cũng coi thường người khác quá."
"Zaro?" Tần Thiên hơi sửng sốt.
"Đúng đó. Người này là cha đẻ của kiến trúc hiện đại, nhận được giải thưởng Thành tựu trọn đời Pritzker."
"Ông chủ bảo tôi tìm nhà thiết kế kiến trúc tốt nhất thế giới, thế thì ngoài ông ta ra tôi chẳng tìm được ai khác nữa cả."
"Nhưng mà tôi đã cho cấp dưới liên hệ với ông ta, bị từ chối không gặp mặt. Tôi đích thân qua tận nơi mời, ông ta cũng không thèm mở cửa."
"Ông ta nói ông ta đã lui về ở ẩn rồi, sẽ không thiết kế bất cứ công trình nào cho bất cứ ai hay bất cứ quốc gia nào nữa."
"Bây giờ tôi vẫn đứng ngoài cửa đây này."
"Ông chủ, cậu nói xem nên làm sao bây giờ?"
"Hay là tôi trói ông ta đem qua cho cậu nhé?"
Tần Thiên đen mặt, tức giận: "Ông ta không chịu ra tay, ông có trói tới cũng có làm được gì!"
"Thứ tôi muốn là bản thiết kế của ông ta, chứ không phải là cơ thể ông ta."
Trư thiên vương nuốt một ngụm nước bọt: "Vậy phải làm sao bây giờ?"
"Hay là đổi người khác?"
"Tôi biết cái ông Zaro này có nhiều học trò lắm, ai cũng cực kỳ giỏi giang. Trong đó có một người tên là Anthony, hình như gần đây còn đoạt được giải thưởng trong ngành thiết kế kiến trúc đó."
"Anthony?" Tần Thiên ngẩn ra một chút, nói: "Ý của ông là, Anthony chính là học trò của Zaro?"
"Đúng vậy."
"Ông chủ, cậu cảm thấy người này có được không? Nếu được thì dễ quá rồi."