Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Vô Thường, lũ dã thú lập tức hiểu ra chúng nên làm gì.

Nơi hắn ta đi qua, đám mãnh thú bị mùi máu tươi kích thích lập tức tru lên rồi khởi xướng công kích hung hãn vào người xâm nhập hết lần này đến lần khác.

Truy Phong đứng xa xa thấy cảnh này thì da đầu cũng run lên.

Một giây sau, máu trong thân thể anh ta cũng sôi trào lên.

Đánh trời đấu đất, quyết đấu với mãnh thú!

Con mẹ nó đây mới là chuyện đàn ông nên làm!

Anh ta quá kích động nên bị người ta tới sát bên cạnh cũng không phát giác.

"Anh là ai?" Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Truy Phong giật nảy mình, vội vàng nhìn lại thì thấy trước mặt mình có một thiếu niên cường tráng quần áo mộc mạc đang đứng.

Đôi mắt cậu ấy giống như dã thú trong rừng rậm, lạnh lùng nhìn chằm chằm kẻ xâm nhập là anh ta.

Bên cạnh thiếu niên còn có một con chó đi theo.

Không đúng, con mẹ nó đây là sói!

Thiếu niên này lại nuôi một con sói!

Mặc dù con sói này trông có vẻ còn nhỏ, nhưng đã lộ ra hung tính. Nó đứng cạnh chủ nhân rồi lạnh lùng nhìn chằm chằm anh ta.

Truy Phong thở ra một hơi, nói: "Cậu là cậu A Tân đúng không? Tôi đến tìm —— "

Anh ta muốn nói tôi đến tìm "Anh Thiên", nhưng nhìn thấy ánh mắt tràn ngập địch ý của A Tân thì bỗng muốn chơi ác một chút.

"Tôi đến du lịch. Làm sao, không hoan nghênh phải không?"

A Tân mặt không cảm xúc: "Anh đến gây chuyện."

Truy Phong bị nghẹn, không nghĩ tới A Tân lại trực tiếp như vậy. Anh ta nhíu mày lại: "Cậu muốn nghĩ như vậy thì tôi cũng không biết nói gì hơn."

Một giây sau, A Tân hành động.

Thiếu niên không báo trước mà nhào về hướng Truy Phong như một con sói hoang thoát cương.

Một quyền sắc bén đập thẳng vào mặt Truy Phong.

Trên nắm tay có đeo một đôi găng tay gai lập loè ánh sắc lạnh.

Truy Phong lập tức nghiêm nghị lên, thậm chí còn có chút chột dạ?

Anh ta không phải sợ A Tân, mà là bị sát khí thấy chết không sờn của A Tân làm rung động.

Trong tiếng gầm thét, anh ta lách người né tránh.

Vừa né tránh thì ngao ô một tiếng, con sói con kia hóa thành một tàn ảnh rồi nhào về hướng anh ta.

Thiếu niên cộng thêm con sói chính là hai con sói con.

Vừa vào cửa đã nhận được đãi ngộ như vậy, Truy Phong cũng rất bực bội.

Tay của anh ta hiếm thấy mà rời khỏi chuôi đao, chỉ dùng nắm đấm quyết đấu với A Tân.

Ban đầu Truy Phong còn tinh thần phấn chấn, nhưng đánh tới đánh lui lại cảm thấy là lạ?

Chẳng biết lúc nào tiếng gầm gừ trong khu thú hoang nơi xa đã dần dần biến mất.

Dã thú đều an tĩnh lại.

Mà xung quanh vốn không có ai lại dần dần xuất hiện người vây xem.

Vô Thường Quỷ, Thôi Minh, Mã Hồng Đào, Đồng Xuyên, Thiết Tí, Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết, Lang Trung, Thiết Tượng... Họ đều ôm cánh tay lạnh lùng nhìn anh ta.

Lấy thực lực của Truy Phong thì đánh bại A Tân cũng không phải việc khó.

Nhưng anh ta bỗng hơi sợ, mình tới đây làm khách, không nên đắc tội chủ nhân.

Hơn nữa còn có nhiều chủ nhân như vậy!

Càng làm Truy Phong hãi hùng khiếp vía chính là anh ta có dự cảm đặc biệt không tốt, cứ như đang bị người ta nhắm vào.


Nhưng anh ta đưa mắt tìm kiếm vẫn không nhìn thấy nơi nào có tay bắn tỉa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK