"Chờ Lưu Đức tới, tốt nhất cậu cũng nên kêu ông ta xem thử xem."
"Rốt cuộc chúng ta có duyên phận với mảnh đất này hay không. Nếu có duyên thì chúng ta liều mạng giành lấy nó bằng mọi giá."
"Nếu không có duyên... Vậy, hãy rút lui để đảm bảo an toàn!"
Tần Thiên cười nói: "Cứ xem trước rồi nói sau!"
Thật ra phong thủy quả thực là một bộ môn kiến thức rất bí ẩn. Trong Kinh Thần Vương có một bản ghi chép đặc biệt về nó.
Nó gần như chứa đựng những điều thần bí ý nghĩa sâu xa nhất trong phong thủy hàng nghìn năm qua.
Chỉ có điều hắn cũng không nghiên cứu quá sâu. Thế nhưng trong mười hai Thiên Vương dưới tay hắn, đã có người chuyên nghiên cứu về chuyện này.
Đó mới là đại sư thật sự.
Đại sư thật sự, bình thường sẽ im lặng ẩn mình không khác gì người thường. Bởi vì bọn họ nắm giữ một vài bí mật của đất trời, nên họ hiểu được một chân lý, đó là họa từ miệng mà ra.
Loại người đi rêu rao khắp nơi như Lưu Đức, cùng lắm chỉ lừa gạt những kẻ kém hiểu biết để trục lợi cho bản thân mà thôi.
Nhưng hắn cũng không muốn giải thích những việc này với nhóm người Ngô Thiên Hùng, Lý Thành Nam.
Bởi dựa theo thế giới quan của Ngô Thiên Hùng và Lý Thành Nam thì chỉ dùng một hai câu cũng sẽ không thể giải thích với họ được.
Ngoài cửa đông đúc người.
Những ông ngày thường cao cao tại thượng, lúc này lại tựa như tín đồ trung thành vây quanh một người đàn ông trung niên mặc quần áo thời đường màu đỏ đang đi đến.
Người đàn ông rũ mí mắt, cười như không cười.
Dường như vạn vật trên thế gian đều nằm trong tay ông ta, mà ông ta lại không đếm xỉa đến.
Ở đằng sau ông ta còn có hai nam hai nữ đi theo, vẻ mặt ai ấy đều trang nghiêm, xem ra bọn họ là học trò của ông ta.
Điều thú vị là trên trang phục của bốn người bọ đều in hình hoa văn rất bắt mắt.
Theo thứ tự là: Thanh Long, Sí Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.
Ngô Thiên Hùng kích động nói: "Thật sự là đại sư Lưu Đức!"
"Đại sư không chỉ tự mình đến mà còn dẫn theo bốn học trò tài giỏi nhất đến!"
"Đúng là hiếm có, thực sự là hiếm có!"
Nhìn như này, nếu không phải vì Tần Thiên ở đây thì ông ta cũng nóng lòng giống như mấy ông chủ kia, muốn tiến lên dính lấy chút hơi thở khí phách của đại sư."
"Đại sư, mời ngồi!"
"Để tôi giới thiệu giúp ngài một chút!"
Dương Côn cung kính mời Lưu Đức ngồi xuống chiếc ghế ở giữa, chỉ vào người bên cạnh bắt đầu kích động giới thiệu.
Những ông chủ được giới thiệu đến đều hưng phấn tiến lên chào hỏi.
Đại sư chỉ cực kỳ bình thản gật đầu một cái mà thôi.
Cuối cùng Dương Côn đưa ánh mắt nhìn về phía Tần Thiên, mỉm cười nói: "Đại sư, người anh em này rất tài giỏi."
"Anh ấy tên Tần Thiên, đến từ Long Thành tỉnh Nam Giang. Hiện tại muốn đến thành phố Cẩm Hồ phát triển, muốn trở thành rồng mạnh vượt sông."
Lưu Đức thấy Tần Thiên không giống như những người khác cung kính chào hỏi ông ta thì không nhịn được híp mắt nhìn hắn.