Đại sư phong thủy?
Tần Thiên không nhịn được nhíu mày. Hắn biết ở Hồng Kong có rất nhiều thương nhân tin lời thầy phong thủy, bởi vậy từ đó cũng ra đời rất nhiều đại sư.
Bản thân những đại sư này có khi chỉ ở trình độ tiểu học, thế nhưng một khi nắm vững sự huyền bí của phong thủy thì sẽ được các doanh nhân của đủ mọi tầng lớp săn đón.
Dương Côn mời một người như vậy tới đây, rốt cuộc là có ý gì?
Nhưng dù thế nào thì Tần Thiên cũng tin là, bộ dáng hoan nghênh mọi người tham gia cạnh tranh của Dương Côn kia chỉ là dối trá mà thôi.
Chắc chắn là anh ta hận không thể khiến mọi người trở thành trợ thủ của nhà họ Dương của mình, giúp nhà họ Dương lấy được hồ Như Ý với cái giá thấp nhất.
"Tôi cũng từng nghe nói tới danh xưng đại sư Lưu Đức này."
"Tần tổng, chúng ta mau qua xem thử đi!" Ngô Thiên Hùng kích động nói.
Tần Thiên không nhịn được hỏi: "Ngô tổng, ông cũng tin tưởng cái này sao?"
Ngô Thiên Hùng đỏ mặt đáp: "Có một số việc, thà tin là có còn hơn không."
"Hơn nữa người tên Lưu Đức này thật sự là có chút nghề."
Thiết Lâm Phong nhíu mày nói: "Ông chủ Ngô, ngành bất động sản các ông đúng là mê tín mà."
"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ông nói rõ ràng đi."
Ngô Thiên Hùng thấp giọng nói: "Không phải là mê tín, mà là sự thật."
"Có người nói, một mảnh đất được Lưu Đức coi trọng, dù nó có hoang vu đến mấy thì sau khi xây xong cũng sẽ bán được giá cực kỳ tốt."
"Mà mảnh đất ông ta ám chỉ không thể đụng đến, nếu muốn mạnh mẽ lấy thì sẽ xảy ra họa sát thân."
"Một trong những trường hợp kinh điển nhất của ông ta là vào ba năm trước đây, có một ông chủ trong nước mời ông ta đến xem một mảnh đất."
"Lúc đó, sau khi Lưu Đức xem xong, bấm ngón tay tính toán đã nói bát tự của ông chủ kia quá xung khắc với mảnh đất này, khuyên người ấy nên từ bỏ."
"Nhưng ông chủ kia tuổi còn trẻ, hăng hái, coi lời nói của Lưu Đức như gió thổi bên tai. Cuối cùng vẫn dùng giá cao để giành lấy mảnh đất kia, xây một khu trung tâm thương mại hạng sang."
"Mọi chuyện đang rất thuận buồm xuôi gió, ông chủ kia còn phát ngôn bừa bãi, nói Lưu Đức là một tên lừa đảo. Cũng chỉ có thương nhân ngu đần mới tin lời ông ta."
"Ngày bắt đầu khai trương, ông chủ kia lại mời Lưu Đức đến đó, làm như vậy là muốn sỉ nhục Lưu Đức."
"Lưu Đức từ chối thẳng thừng. Có người nói, lúc đó ông ta đã nói một câu cực kỳ nổi tiếng, đó chính là đại sư không đi chung với quỷ."
"Rất nhiều người không hiểu ý nghĩa của câu này. Không ngờ, ngày khai trương hôm đó, trên đường tới hiện trường ông chủ kia đã bị tai nạn xe qua đời."
"Tai nạn xe ngày hôm đó cũng rất kỳ lạ. Trên đường rất ít xe, người lái xe thường rất có kinh nghiệm, không hiểu tại sao lại lái xe lao thẳng xuống cầu."
"Ông chủ kia chết thảm tại chỗ."
"Sau đó mọi người mới ngộ ra, Lưu Đức nói không đi chung với quỷ ý là nói ông chủ kia sắp chết."
"Sau chuyện đó, danh tiếng của Lưu Đức vang xa. Tất cả người kinh doanh bất động sản đều muốn xin ông ấy xem đất."
"Thế nhưng bây giờ có rất ít người có thể mời được Lưu Đức. Phần lớn thời gian đều là mấy người học trò của ông ta đứng ra xem đất."
"Dương Côn có thể mời được Lưu Đức tới, cũng thật sự là hiếm có."
Giọng nói của Ngô Thiên Hùng rất thấp, sau khi nghe xong tất cả mọi người như bị đưa vào trong một không gian thần bí.
Sắc mặt Lý Thành Nam trở nên trắng bệch, nhỏ giọng nói: "Ngài Tần, có một số việc, thà tin là có thật, còn hơn là không tin."