"Chú cũng đã gặp Lưu Xán rồi, ông ấy là một người đàn ông có ước mơ có lý tưởng có nguyên tắc. Vận chuyển hàng hóa Thông Đạt chính là mạng sống của ông ấy."
"Gia tộc làm vậy chẳng khác nào đòi mạng Lưu Xán."
"Chú Hậu, cháu hy vọng chú có thể giúp cháu chuyện này."
Mã Trác Hậu cười bất đắc dĩ: "Lấy được vua đất hồ Như Ý hoàn toàn là một nhiệm vụ bất khả thi."
"Cậu cả à, chú cũng chịu thôi."
"Theo chú thấy, cháu cứ chờ gia chủ nguôi giận rồi đi xin lỗi ông ấy. Bảo ông ấy rút lại nhiệm vụ này."
"Cháu cũng biết gia chủ là người cực sĩ diện. Cháu chống đối ông ấy ngay trước mặt mọi người như thế chẳng phải là tự chuốc lấy khổ cho mình sao."
Mã Kim Vũ kiên định: "Cháu sẽ không thay đổi ý định."
"Cháu sẽ có cách đàm phán được mảnh đất ở hồ Như Ý kia. Chú Hậu, việc cháu muốn chú giúp cháu chính là tìm cách liên lạc với Lưu Xán ngay."
"Bảo ông ấy đến gặp cháu."
"Nói với ông ấy, cháu nhất định sẽ lấy Vận chuyển hàng hóa Thông Đạt về cho ông ấy."
Mã Trác Hậu đành nói: "Được rồi."
"Chỉ là cậu cả à, chú vẫn hy vọng cháu có thể suy nghĩ cho bản thân nhiều hơn."
...
"Ha ha ha ha!"
"Sướng thật!"
"Thực sự là quá sung sướng!"
"Từ giờ trở đi, mình chính là người thừa kế nhà họ Mã, là gia chủ tương lai!"
"Thằng ngu Mã Kim Vũ này, đấu với tôi thì vẫn còn non lắm!"
Mã Kim Long về tới căn biệt thự xa hoa của mình, đắc ý đến nỗi quên hết tất cả.
Cậu ta gọi Mã Thiên Minh và Ôn Văn qua, nói: "Tôi biết mấy người đều hận thù cái tên Tần Thiên kia muốn chết."
"Trong khoảng thời gian này tôi vẫn chưa báo thù cho mấy người là bởi vì có chuyện quan trọng hơn cần phải làm."
"Bây giờ, việc lớn đã thành rồi, tiếp đó, tôi sẽ báo thù cho mọi người!"
"Tôi muốn khiến Tần Thiên hiểu rõ, dám đụng tới Mã Kim Long tôi đây, anh ta sẽ sống không bằng chết!"
Mã Thiên Minh phấn khích nói: "Anh Long, anh định làm gì đây?"
Ôn Văn nghĩ đến nỗi đau cụt tay, hắn ta đỏ cả mắt, nghiến răng nó: "Tần Thiên, nó nhất định phải chết!"
"Mời cậu chủ ra lệnh. Tôi sẽ đích thân dẫn tới Long Giang."
"Không cần." Mã Kim Long cười khẩy: "Chỉ là Tần Thiên thôi mà, không đáng để chúng ta phải tự chạy qua đó."
"Tôi có cách khiến anh ta ngoan ngoãn đến gặp tôi."
"Thiên Minh, trong dữ liệu mà lúc trước cậu điều tra, Tập đoàn Tô Ngọc của Tần Thiên và vợ anh ta có một công ty thương mại điện tử Thiên Cẩu dưới trướng đúng chứ?"
"Đúng!"
"Anh Long, anh định ra tay với thương mại điện tử Thiên Cẩu sao?"
Mã Kim Long cười gằn: "Tất cả các chuyển phát nhanh của thương mại điện tử Thiên Cẩu, đều do Vận chuyển nhanh Thông Đạt phụ trách."
"Bây giờ, Vận chuyển nhanh Thông Đạt đã là của tôi rồi."
Nói rồi cậu ta bấm một dãy số điện thoại, lạnh lùng nói: "Thiên Minh, lập tức gửi tài liệu cho thương mại điện tử Thiên Cẩu, nói cho bọn họ biết người nắm giữ công ty đã đổi người rồi, từ giờ trở đi, tạm dừng tất cả việc hợp tác với bọn họ."
"Muốn tiếp tục hợp tác thì bảo người phụ trách của bọn họ tới đây đàm phán hợp đồng mới."
Mã Thiên Minh kích động nói: "Hay lắm."
"Với Tần Thiên mà nói, thương mại điện tử Thiên Cẩu chẳng khác nào một cánh tay. Mà điều quan trọng nhất của thương mại điện tử chính là vận chuyển."