Mục lục
Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hách chủ nhiệm lập tức không rên một tiếng mà ngất lịm đi y như Cẩu Tam.

Triệu Thiên Cơ tức giận: "Kéo đám chó này ra ngoài cho tôi, ném ra bãi tha ma ngoại ô! Về sau không được phép bước vào Vân Châu một bước!"

"Tần tiên sinh, anh coi trọng cửa hàng ở giữa đúng không, tôi tặng cho anh. Chỉ cần anh lên tiếng thì tặng cả con đường này cũng không đáng kể!"

Tần Thiên cười lạnh và nói: "Triệu Thiên Cơ, Triệu gia các người tặng mười thành phố mà tôi còn không để vào mắt, tôi quan tâm con đường này hay một cửa hàng hay sao? Lo liệu theo phép tắc đi, tôi không thiếu của ông một đồng tiền tiền thuê!"

Triệu Thiên Cơ biết muốn làm Tần Thiên nợ ân tình là không dễ.

Ông ta đành gật đầu nói: "Vâng, tôi lập tức gọi người đi làm thủ tục. Cả Vân Châu, thậm chí cả tỉnh Vân Xuyên, anh coi trọng cửa hàng hoặc là quầy hàng nào thì cứ giao cho tôi, tôi lập tức đi lo liệu."

Nghe Triệu Thiên Cơ nói thế, đám bảo vệ đang bị thương kia đều kinh ngạc đến ngây người.

"Tần Thiên, ông ấy nói thật sao?" Dương Lâm vừa mừng vừa sợ, lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Tần Thiên cười nói: "Không sao chứ anh họ? Lần đầu tiên đi công tác mà anh lại bị thương, có tính là khởi đầu tốt đẹp không?"

Tô Tô gắt giọng mắng một tiếng: "Nói cái gì đó! Không thấy anh họ đã như vậy rồi sao mà anh còn không mau đưa ảnh đến bệnh viện!"

Tần Thiên xụ mặt, vội vàng nói: "Vâng vâng vâng, em yên tâm đi vợ, không sao đâu."

Nhìn thấy Tần Thiên vừa rồi còn hung hăng ác liệt, trong nháy mắt lại ngoan ngoãn trước một cô gái nhỏ, Triệu Thiên Cơ đứng bên cạnh cũng câm nín.

Trong lòng ông ta thầm nghĩ, không biết khi Tần Thiên chế giễu Kỷ Tinh là mê gái thì có chiếu gương xem lại bản thân hay không.

Nhưng ông ta không dám nói ra lời này.

"Khụ... Tần tiên sinh, Tô chủ tịch, mọi người yên tâm, giao cho tôi đi!" Ông ta vung tay lên: "Còn không mau đưa Dương tiên sinh đi đến bệnh viện tốt nhất! Xảy ra chút sai lầm nào thì tôi hỏi tội các người!"

Mấy vệ sĩ thân thủ mạnh mẽ vội vàng vọt tới khiêng Dương Lâm đi.

Kỳ thật Dương Lâm không có gì đáng ngại, băng bó một chút là xuất viện được rồi.

Triệu Thiên Bằng đích thân ra mặt nhiệt tình chiêu đãi bọn người Tần Thiên. Chuyện sau đó được Triệu gia dàn xếp nên được giải quyết rất dễ dàng.

Dương Lâm phụ trách nhanh chóng thành lập chi nhánh tiêu thụ tại tỉnh Vân Xuyên.

Văn phòng thì trực tiếp thiết lập ở toà cao ốc tỉnh lị Vân Xuyên.

Nhân viên tài vụ độc lập phụ trách thông báo tuyển dụng nhân sự, người phụ trách ở các thành phố thì được Triệu gia trợ giúp nên đã có đủ chỉ trong ba ngày ngắn ngủi.

Sau đó lấy tỉnh lị Vân Châu làm trung tâm, cửa hàng trải nghiệm offline đã nhanh chóng trải rộng ra toàn tỉnh.

Những cửa hàng trải nghiệm không chỉ có nhiệm vụ tiêu thụ sản phẩm của tập đoàn Tô Ngọc mà đồng thời cũng gánh vác sứ mệnh quan trọng là tuyên truyền cửa hàng online Thiên Cẩu.

Bây giờ cửa hàng online Thiên Cẩu không chỉ tiêu thụ sản phẩm tập đoàn Tô Ngọc mà còn có không ít sản phẩm khác.

Ví dụ như trang phục, đồ chơi, đồ ăn vặt, hầu như tất cả đều là những vật dụng ngày thường.

Lựa chọn đa dạng, hàng đẹp giá rẻ nên nhanh chóng hấp dẫn rất nhiều người sử dụng. Khiến cho lượt xem của trang web ngày một gia tăng, nhân số hội viên đang tăng trưởng nhiều lần mỗi ngày.

Thương mại điện tử Thiên Cẩu thành lập thời gian không dài mà đã bày ra tiềm lực to lớn.

Thậm chí Tần Thiên cảm thấy trong tương lai không lâu thương mại điện tử Thiên Cẩu sẽ vượt qua công ty Tô Ngọc để trở thành một món hời thơm ngon.

Hiếm khi được đi công tác với Tô Tô, Tần Thiên cũng không nóng vội trở về.

Ban đêm ở khách sạn có thú vui khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK